Sáng hôm sau, Tống Duẫn Hành đưa Khương Tri về trường học, trước khi ra cửa, Khương Tri cầm theo cây kẹo mút vị trái vải. Cô ngồi cạnh anh, vừa ngậm kẹo mút vừa xem điện thoại.
Xe dừng lại trước cửa trường học, Tống Duẫn Hành mới liếc mắt nhìn cô, nhìn bộ dạng vô ý liếm môi của cô, cánh môi hồng nhuận lấp lánh ánh nước, giống như chú mèo nhỏ đang liếm miệng, đôi mắt dài của Tống Duẫn Hành nhướng lên, chậm rãi cất tiếng: “Ăn ngon lắm sao?”
Khương Tri cầm kẹo mút, cười híp mắt gật đầu, nhớ đến trong cặp còn một cây, vì vậy cô lấy ra đưa cho anh, “Vị trái vải là ngon nhất, cho anh nè.”
Tống Duẫn Hành rũ mắt quét qua cây kẹo mút trong tay cô, biểu cảm bình tĩnh ngoắc tay gọi Khương Tri: “Lại đây.”
Khương Tri không hiểu tình hình, ngoan ngoãn ghé vào gần anh, Tống Duẫn Hành cụp mắt, lấy đi chiếc kẹo đã mút được một nửa trong tay Khương Tri, thuận tiện cướp đi cây kẹo chưa bóc trong tay Khương Tri đi.
Khương Tri há hốc miệng ngạc nhiên, cái người này quả nhiên là cướp bóc mà.
Tống Duẫn Hành hé miệng, lười biếng ngậm cây kẹo mút dở của cô, vẻ mặt chính nghĩa: “Coi chừng sâu răng, cái này để anh xử lý cho.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT