Bên kia mãi không lên tiếng, Khương Tri nghi ngờ nhìn điện thoại, vẫn đang kết nối, cô mím môi, nhỏ giọng gọi: “Duẫn Hành?”
Nghe cô khe khẽ gọi tên mình, trái tim Tống Duẫn Hành như ngừng đập, phút chốc tỉnh táo lại, quá nhiều cảm xúc đan xen vào nhau khiến anh không biết nên nói điều gì trước.
Lần đầu tiên trong cuộc đời anh cảm thấy mình như thằng ngốc tay chân thừa thãi, thật nhiều lời muốn nói, nhưng bị nghẹn lại nơi cuống họng chua xót. Vì để tránh cô phát hiện ra sự quẫn bách của mình, Tống Duẫn Hành âm thầm hít một hơi thật sâu, khiến giọng nói trở nên bình tĩnh hơn: “Vợ ơi, đợi anh về.”
Mặc dù chỉ một câu ngắn gọn, nhưng lại hơn trăm ngôn vạn ngữ, Khương Tri yên lặng nghe anh nói, khóe môi bất giác cong lên nở nụ cười.
Sau khi cuộc điện thoại kết thúc, Tống Duẫn Hành quay đầu, nhìn thấy một đám người chớp mắt nhìn mình, lúc đối diện với ánh mắt Tống Duẫn Hành lại đồng loạt cúi đầu.
Tống Duẫn Hành nắm chặt điện thoại trong tay, nhịp tim gia tốc, bước chân nhẹ tễnh trở về chỗ của mình, cánh môi cong lên không thể che giấu, trong ánh mắt ngập tràn sự vui mừng.
Trong phòng họp, trưởng phòng tài vụ đang báo cáo dự toán để tham gia đấu thầu này, ông ta chốc chốc lại nhìn về phía người đang ngồi ở vị trí trung tâm, nơm nớp lo bản thân lỡ miệng nói sai điều gì đó. Trưởng phòng tài vụ run rẩy tổng kết lại phần báo cáo vừa rồi, sau đó yên lặng chờ đợi boss lên tiếng, nhưng lại bắt gặp hình ảnh Tống Duẫn Hành đang cúi đầu, nhìn chăm chú vào màn hình đã tối đen rồi cười ngốc nghếch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT