Khoảnh khắc cửa thang máy đóng lại, Khương Tri không nhịn được nữa, vành mắt bỗng chốc đỏ hồng, một tầng nước mỏng làm mờ đi tầm nhìn. Để tránh cho chị gái ở quầy lễ tân không nhìn thấy, Khương Tri vội vàng lau đi vệt nước ở khóe mắt, cô hít một hơi thật sâu bước nhanh ra khỏi thang máy.
Điện thoại trong túi xách rung lên, Khương Tri lấy ra nhìn, là tin nhắn của Tống Duẫn Hành.
“Anh ở dưới lầu Trung Cảnh, đợi vợ đại nhân tan làm.”
“Vợ ơi, hôm nay anh mua một cái bàn giặt, về nhà quỳ cho em xem.”
Bởi vì cuộc họp ở Chính Huy hôm nay, nên câu chữ của Tống Duẫn Hành tràn ngập sự khát vọng được sống.
Khương Tri nhìn dòng chữ trên màn hình điện thoại, hàng chân mày luôn nhíu chặt cuối cùng cũng có thể giãn ra. Cô khẽ xoa hốc mắt chua xót, khóe môi cong lên nở một nụ cười.
Ra khỏi tòa nhà Trung Cảnh, Khương Tri liếc mắt liền nhìn thấy chiếc xe màu đen của người kia. Tống Duẫn Hành đứng ở đó, thân hình thon dài thẳng tắp nhìn từ xa như một gốc cây bạch dương lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play