Buổi chiều Tống Duẫn Hành đến đón Khương Tri về căn hộ của anh, hai người hiện nay danh phận và thân phận đều có. Tống Duẫn Hành không dễ gì mới có thể khai trai, tự nhiên không có đạo lý ở một mình trong phòng trống, thế nên anh năn nỉ mãi, mới thuyết phục được Khương Tri từ học kỳ này bắt đầu chuyển ra ngoài ở.
Đi ngang qua siêu thị, Tống Duẫn Hành bảo tài xế dừng xe, nói là muốn mua một số đồ, Khương Tri nắm tay Tống Duẫn Hành chậm chậm theo phía sau anh.
Hai người tùy tiện đi xem, Khương Tri mua một ít đồ ăn vặt, đến lúc thanh toán tiền, thì thấy người nào đó đang đứng trước cái kệ để đồ ở quầy tính tiền không động đậy, hình như đang lựa gì đó.
Khương Tri còn đang xếp hàng đợi tính tiền, thì thấy Tống Duẫn Hành đang cầm một cái hộp nhỏ nghiên cứu, người đàn ông bỗng quay sang nhìn cô, dưới đáy mắt thoáng qua ý cười không rõ, anh thấp giọng hỏi Khương Tri: “Vợ ơi, em thích vị gì?”
Khương Tri không nghi ngờ gì, cho rằng anh đang hỏi cô muốn ăn kẹo vị gì, thế nên vô thức trả lời, “Vị dâu tây.” 
Người đàn ông trước mặt như đang suy nghĩ gì đó nhướng mày, anh cầm lấy năm sáu hộp nhỏ vứt vào xe mua hàng, Khương Tri cúi đầu xuống, liền thấy dòng chữ “siêu mỏng siêu lớn” viết trên mấy cái hộp đang nằm ngoan ngoãn ở phía trên xe đẩy, biết được đó là gì, mặt Khương Tri phụt cái nóng rực, “Anh, anh… mua nhiều vậy làm gì?”
Tống Duẫn Hành nhướng mày, bình thản nói: ”Để dự phòng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play