Hạ Hạ, anh lại gọi cô như vậy.
Có lẽ vì đêm nay bão giật, giọng anh dường như còn xa xăm hơn cả cơn bão ngoài kia, như những hạt mưa rào đập vào cát sỏi, toát ra chất giọng trầm khàn khó lòng bỏ qua. Âm cuối của chữ “Hạ” vô cùng thô ráp, lại như thể chỉ là ảo giác trong mưa, thoắt cái đã bị nhấn chìm trong tiếng ồn ào hỗn độn.
Mái tóc lưa thưa bên tai cô vẫn còn bị anh nắm trong tay.
Không sợi che chắn mỏng manh ấy, môi anh gần như dán sát vào tai cô. Khi đôi môi mỏng khẽ mấp máy sẽ cọ xát vào vành tai cô, khơi dậy cảm giác tê dại, nóng bỏng, ngứa ran.
“Không được gọi tôi như vậy!” Du Hạ vô thức muốn trốn thoát, vặn vẹo cổ tay, cố gắng thoát khỏi sự kìm kẹp của bàn tay anh, nhưng lại không thể nào thoát được.
“Được.” Anh vẫn trả lời là được.
“Em không cho phép, tôi sẽ không gọi như vậy nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play