Lục Thời Nghiễn tuy rằng cũng vùi đầu ăn, nhưng hắn ăn rất chậm rãi, lúc này cũng không buông đũa, mà liếc mắt nhìn Trần Hi một cái, bỏ chút bí đao và cải trắng vào nồi canh.
"Đừng ăn đến no căng là được, nếu không lại khó chịu mà không ngủ được." Hắn nói.
Trần Hi liếc hắn một cái: "Không đâu."
Nàng cũng không phải tiểu hài tử, không biết khi nào đói khi nào no, ăn no rồi sẽ không ăn nữa.
Lục Thời Nghiễn chỉ cười không nói, gắp một miếng bí đao đã nấu chín, vừa ăn vừa cười.
Trần Hi nổi giận: "Lại còn tỏ vẻ như vậy."
Lục Thời Nghiễn vẻ mặt vô tội: "Ta không nói gì mà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play