Tiết Hàn Lộ, lá rụng.

Thôn Bình Sơn tọa lạc ở chân núi, sau khi trời mưa xuống, cái lạnh càng rõ rệt, rõ ràng mới là giữa thu, mà lại lạnh như đã vào đông.

Trần Hi lạnh đến mức toàn thân không ngừng run rẩy, trán lại còn đau dữ dội, chỉ biết cuộn chặt chăn r*n rỉ.

Thật là nghiệp chướng mà.

Cô chỉ là thức đêm ở phòng thí nghiệm chạy dữ liệu suốt một đêm, vừa tỉnh dậy, lại xuyên không vào trong sách.

Nếu xuyên thành nhân vật chính thì cũng thôi đi, cho dù là xuyên thành người qua đường giáo ăn no mặc ấm, cô cũng có thể tiếp nhận, nhưng hết lần này tới lần khác lại xuyên thành nhân vật phản diện của nữ chính trong truyện điền văn.

Phản diện, đúng như tên gọi của nó.

Nữ chính càng chân thành, thiện lương, đẹp đẽ và hạnh phúc bao nhiêu, thì cô càng ngu ngốc, xấu xa, và kết cục đương nhiên là bi thảm, đau khổ.

Nguyên thân và nữ chính là người cùng thôn, hai người bằng tuổi nhau, dung mạo không hơn kém nhau bao nhiêu, luôn bị người trong thôn so sánh.

Nguyên thân có tính tình mạnh mẽ hơn một chút, cộng thêm gia cảnh tốt hơn nữ chính, nên việc gì cũng muốn hơn nữ chính một bậc.

Trong sách, nữ chính đính hôn với nam chính là thư sinh nghèo, nguyên thân đính hôn với tài tử thư sinh có gia cảnh khá tốt Lục Thời Nghiễn.

Nữ chính chăm chỉ, tháo vát, đầu óc linh hoạt, làm bánh kẹo để buôn bán kiếm thêm tiền trợ giúp cho vị hôn phu là nam chính, nguyên thân cũng bắt chước nữ chính làm bánh kẹo buôn bán.

Chỉ có điều, việc làm ăn của nữ chính thì phát đạt, còn nguyên thân thì lỗ lã đủ đường.

Chuyện đó thôi cũng được, vị hôn phu của nữ chính từ một thư sinh nghèo không ai biết đến, từng bước thăng tiến, đỗ trạng nguyên, cuối cùng làm đến chức thủ phụ, cùng nữ chính trở thành người giàu có, một huyền thoại về tình yêu và sự nghiệp.

Vị hôn phu tài tử của nguyên thân lại lại qua đời giữa chừng trong kỳ thi tuyển sinh, không chỉ trong nhà gặp phải biến cố, trong một đêm mất cả cha lẫn mẹ, vị hôn phu tài tử này cũng bệnh nặng không dậy nổi. Trong nhà nguyên thân cảm thấy vị hôn phu gia cảnh sa sút, người cũng bệnh tật, ốm yếu không chịu được, không phải lương phối, cho nên lập tức từ hôn với tài tử. Sau khi từ hôn không lâu, tài tử cũng buông tay nhân gian, nguyên thân và người nhà phải gánh vác thanh danh khắc phu, còn bị mắng là bỏ đá xuống giếng lúc người ta gặp khó khăn, ép người ta đến chết, tuy rằng vị hôn phu chết không phải do Trần gia tạo thành, nhưng Trần gia cũng phải gánh vác mạng người này, việc kinh doanh của gia đình bị ảnh hưởng nặng nề, ngày càng sa sút. Không chỉ nghèo túng, tiếng xấu lan truyền khiến không còn ai đến cầu hôn Trần Hi, nàng không sống đến hai mươi tuổi thì đã u uất mà chết.

Sự đối lập rõ ràng.

Nói trắng ra, nguyên thân chính là công cụ để làm nổi bật nữ chính.

Nghiêm túc mà nói, bước ngoặt trong cuộc đời của nguyên thân chính là việc từ hôn.

Trước khi từ hôn, tuy rằng bị so sánh với nữ chính ở khắp nơi nhưng vẫn không đến mức bi thảm như vậy, sau khi từ hôn, quả thực cuộc đời của nàng lao xuống dốc không phanh.

Nhưng sự tồn tại của nguyên thân vốn là vì làm nền cho sự tốt bụng, lương thiện và xinh đẹp của nữ chính, không có lần từ hôn này thì cũng sẽ có nội dung khác của kịch bản ấn định sẵn ở trên người nàng, là một nữ phụ làm bàn đạp cho nữ chính nàng không có lựa chọn nào khác.

Hiện tại không biết vì nguyên nhân gì, nguyên thân ngoài ý muốn mà chết đi, Trần Hi xuyên qua.

Lúc này đầu nàng rất đau, suy nghĩ cũng rất rối, tạm thời vẫn chưa xác định được nàng đã xuyên vào giai đoạn nào theo nội dung cốt truyện của nguyên tác.

Vươn tay ra từ trong chăn, run rẩy sờ sờ chỗ trán bị băng bó, giống như là bị va đập, đụng một cái đã đau đến mức khiến nàng nhe răng trợn mắt.

Kỹ thuật chữa bệnh ở thời cổ đại lạc hậu như vậy, đập đầu mà không thể khử trùng cẩn thận, chẳng phải dễ dàng đi đời nhà ma sao.

Nghĩ như vậy, tay nàng chạm xuống chỗ trán không bị thương.

Nóng rực.

Lúc này Trần Hi mới kịp phản ứng, thì ra mình bị sốt.

Trách không được vì sao nàng lại cảm thấy lạnh, luôn run rẩy.

Nghĩ đến nguyên thân chính là bởi vì té bể đầu một cách ngoài ý muốn, nhiễm trùng sốt cao mà chết, cũng thật thê thảm.

So với kết cục buồn bực mà kết liễu cuộc đời mình trong sách, xem như nàng ấy cũng đã được giải thoát.

Nhưng người xuyên không đến đây như nàng thì thảm rồi.

Tuy nhiên, nàng cũng không phải nguyên thân, coi như không biết tác giả xây dựng nhân vật nguyên như thế nào, nàng cũng không ngốc đến mức luôn tranh giành cao thấp với nữ chính, huống hồ chi nàng còn biết trước nội dung cốt truyện, càng không có khả năng đi theo nội dung cốt truyện mà tác giả đã định sẵn.

Cổ họng Trần Hi khô rát, không biết là khát hay là sốt, nuốt nước miếng cũng tốn sức, cũng không có tinh thần để suy nghĩ xem sau này nên làm gì bây giờ.

Nàng ngẩng đầu nhìn xung quanh, không biết người nhà của nguyên thân đã đi đâu, trong phòng ngay cả một người cũng không có.

Thật sự khát chịu không nổi, nàng chống người ngồi dậy, nhìn thấy trên bàn trong phòng có đặt một ấm trà, mơ mơ hồ hồ đi qua đó.

Nước trong bình đã sớm lạnh tanh, nhưng nàng cũng không quản nhiều như vậy, ùng ục ùng ục, một hơi uống hơn phân nửa bình, rốt cuộc cũng dễ chịu hơn một chút.

Sau khi đã tỉnh táo lại, suy nghĩ hỗn loạn cũng dần dần hồi phục.

Đầu Trần Hi vừa tỉnh táo, khuôn mặt vốn đang đỏ bừng trong nháy mắt đã trắng bệch.

Nàng rùng mình một cái.

Ông trời đúng là biết trêu người!

Nàng đã nói quá viển vông rồi, lí do vì sao nguyên thân đột nhiên chết đi, nguyên lai là do vết thương trên đầu của nàng, chính là vào buổi sáng sau khi đi đến nhà vị hôn phu tài tử kia để từ hôn, trên đường về nhà bị người ta đuổi theo chửi bới cho nên không cẩn thận đã bị ngã.

Từ hôn?

Từ hôn!

Hơn nữa lại vừa từ hôn vào hôm nay!

Khi biết được mình xuyên sách, Trần Hi không mắng chửi người.

Khi biết được nàng xuyên vào một nhân vật phản diện có kết cục thê thảm, Trần Hi cũng không mắng chửi người.

Nhưng lúc này, nàng trừng lớn mắt, nghiến răng nghiến lợi, thầm mắng định mệnh máu chảy đầy đầu.

Sự kiện quan trọng nhất, có thể tránh được kết cục thê thảm của nhân vật gốc, chính là từ hôn.

Lúc vừa mới uống nước, nàng còn nghĩ, chỉ cần nàng không từ hôn khi vị hôn phu gặp nạn, không phân cao thấp cùng nữ chính, sống cuộc sống bình yên của mình, thì cuộc sống cũng không đến nỗi tệ.

Kết quả, vừa tỉnh táo lại một chút, ký ức của nguyên thân đã nói cho nàng biết, hôn đã từ rồi, hơn nữa lại là vừa mới từ hôn.

Trần Hi vốn đã sốt đến choáng váng đầu óc, trước mắt choáng váng từng đợt.

Loại khởi đầu địa ngục này đúng là đang trêu ngươi nàng mà?

Nàng vốn là một kỹ sư hóa học, thức đêm làm thí nghiệm đã rất thảm rồi, vậy mà còn bị thế này nữa sao? Rốt cuộc nàng đã gây ra tội lỗi gì!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play