Trần Hi đã đoán được hắn sẽ trả lời như vậy.
"À." Nàng nín cười, vẻ mặt bình tĩnh gật đầu: "Vậy ta sẽ đưa cái chăn này cho chàng, ta đắp cái chăn bông hoa khai phú quý kia."
Nói xong nàng làm bộ muốn đứng dậy, muốn vén chăn trên người lên.
"Không, không cần." Lục Thời Nghiễn đương nhiên không thể nhìn nàng vén chăn cho mình, nếu nàng thật sự đưa chăn cho hắn thì không phải hắn sẽ không có lý do chính đáng sao.
Hắn vội nói: "Nàng đừng vén chăn lên, đừng để bản thân mình bị lạnh."
Trần Hi cũng chỉ là làm bộ muốn dằn mặt hắn, nghe hắn nói vậy liền không tiếp tục nữa, chỉ nhìn hắn: "Đã không cần, vậy chàng mau ngủ đi, ngồi đó làm gì? Ngồi thiền à?"
Lục Thời Nghiễn không biết nghĩ tới điều gì, đột nhiên cười một tiếng: "Không ngồi thiền."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT