Lâm Lang nghe được câu nói đầu tiên của Lục Thời Nghiễn cũng đã không quay đầu lại mà đi về nhà, xa xa nghe được câu này, lại càng không quay đầu lại.
Trần Hi cũng không cự tuyệt.
Nhưng từ Trần gia đến cửa thôn, hai người cũng không nói nhiều lắm.
Lục Thời Nghiễn hỏi mấy câu như trong tiệm có bận không, bảo nàng cũng chú ý thân thể nhiều hơn, đừng để mình quá mệt mỏi.
Trần Hi đáp lại từng câu, một lát sau, nàng đột nhiên cười.
Lục Thời Nghiễn nhìn nàng, ánh mắt ôn hòa: "Cười cái gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT