Trần Hi: "...?"
"Chỉ vì vậy mà ngươi đoán là ta gửi đến sao?" Trần Hi nhướng mày: "Quá võ đoán rồi."
Dứt lời nàng lại nói: "Hơn nữa trong thôn có rất nhiều nhà đều mua đồ ăn ở nhà ta, ta còn bán đi rất nhiều bình dầu ớt, ngươi nghĩ sai rồi, không phải ta."
Sợ hắn nói thêm gì nữa thì mình chống đỡ không nổi, Trần Hi khoát tay, vẻ mặt không kiên nhẫn nói: "Ngày mai ta còn phải ra quán, phải về nhà chuẩn bị thức ăn, rất bận rộn, không có việc gì thì ta đi trước."
Thấy nàng có chết cũng không thừa nhận, còn bày ra vẻ mặt không kiên nhẫn, một chút cũng không muốn nhiều lời với mình, sắc mặt Lục Thời Nghiễn hơi căng thẳng.
Chưa bao giờ giống như giờ khắc này, khiến hắn cảm thấy Trần Hi kỳ quái đến như thế.
Nếu đã không kiên nhẫn, không muốn liên lụy với mình, vì sao phải tặng đồ cho hắn? Vì sao nửa đêm lại đến thăm hắn? Còn không để hắn chết?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play