Trần Hi gật đầu: "Đúng vậy, thím cũng muốn một bình sao? Ăn rất ngon, thiếu đông gia Khánh Phương Lâu còn tìm tới cửa để mua đấy, gười ta làm kinh doanh nhà hàng mấy chục năm, chắc chắn vì ăn ngon mới biết chọn hàng mà."
Làm quảng cáo, dù thế nào cũng không ngại nhiều.
Hoa thẩm chậc một tiếng: "Không cần, đắt quá.”
Còn nói thầm một câu ở trong lòng, cướp tiền à.
Nhưng mùi thơm thì đúng là rất hấp dẫn, bà ta lại thở dài trong lòng, một đám tiểu quỷ, cứ nhất định đòi ăn cái này!
"Nhà ta muốn một bát mì ống canh chua!" Lão Lý đi tới nói:" Cho cháu trai lớn của ta nếm thử hương vị.”
Ông ta vừa mới tính toán, một chén canh đáy cần tám văn tiền, một chén mì ống canh chua chỉ cần mười văn tiền, vậy khẳng định là ăn mì ống canh chua càng có lời hơn, chỉ tốn hai văn tiền, có thể ăn một chén mì lớn, còn có canh có thể uống, Hoa thẩm đúng là keo kiệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play