Lúc vào thôn, nàng còn đang suy nghĩ, khí lực của Hạ nhị ca cũng lớn thật, một cành đại thụ lớn như vậy, có thể so với một gốc cây bốn năm năm tuổi, nhưng vẫn có thể một mình kéo lê mà không thở dốc như vậy.
Cha và ca ca phải hai người cùng nhau lên núi mới có thể khiêng về một cây trúc.
Bỗng dưng, nàng nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt sáng lên.
Sau khi tính toán trong lòng một chút, nàng đã có một kế hoạch tổng quan, đứng ở đằng kia cười rất vui vẻ.
Hôm nay trở về sớm, hơn nữa rốt cuộc cũng là ngày tết, có tiền hay không có tiền thì nhà nhà cũng đều bận rộn với việc tận hưởng ngày lễ tết cùng người thân trong gia đình, bây giờ hoặc là đi leo núi, hoặc là dán giấy vào diều và đưa trẻ đi thả diều, không giống như những ngày trước, cổng làng không còn tụ tập đông người như vậy.
Trong sự yên tĩnh, cũng có sự yên bình.
Lần đầu tiên khi đi vào thôn mà không bị ai nhìn chằm chằm, Trần Hi không thèm để ý ánh mắt mọi người cũng không tự giác cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT