*
Cố Thanh Giác nhìn đại lão cười tủm tỉm không biết đang suy nghĩ gì, ngơ ngác nghe xong câu chuyện xưa mà sư tôn kể, chỉ cảm thấy sư tôn nhà mình bị đại lão lừa đến mức "què" luôn rồi. Một chút cũng không cảm thấy những chuyện kia là thật.
Y sao có thể là một ý thức thế giới ngốc nghếch, ngây thơ, suýt chút nữa bị mai một? Đừng nói trong vũ trụ này không tồn tại loại ý thức thế giới ngu ngốc như vậy, cho dù có, thì cũng tuyệt đối không thể là y.
Y thông minh như vậy, kẻ lừa đảo gặp y còn bị y lừa lại. Sư tôn nói đùa cũng không thèm soạn bản thảo, đại lão nói cái gì liền tin cái đó. Y không có dễ lừa như vậy đâu!
Phù Lê Tiên Tôn nói xong, ánh mắt thương cảm của mấy người trong điện sắp tràn ra đến nơi. Cố Thanh Giác theo bản năng trốn về phía áo bông nhỏ nhà mình, cảm giác đại lão này cũng không đáng tin cậy cho lắm.
Bọn họ ở tiểu thế giới sống yên ổn, người này vì sao lại rảnh rỗi chạy đến đây "chơi đùa" với sư tôn nhà họ?
Ân Minh Chúc rũ mi mắt, không nói một lời, nắm chặt tay hắn trong lòng bàn tay. Dường như chỉ cần làm vậy, hắn có thể mãi mãi bảo vệ y, khiến những tổn thương kia không thể đuổi kịp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT