*
Hổ trưởng lão sững sờ, không thể tin nổi chỉ một tiếng rống của mình lại có uy lực đến thế. Chiêu Minh Tiên Tôn tu vi cao thâm như vậy, sao có thể bị một tiếng rống của ông dọa đến ngất xỉu được chứ?
Vân Thính Lan nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy người, phát hiện tiểu sư đệ nhà mình không phải do thân thể không khỏe mà ngất đi, mà là thần hồn ly thể. Sắc mặt hắn lập tức trầm xuống.
Tiền nhiệm Yêu Vương, dù đang hấp hối trên giường bệnh, cũng kinh ngạc đến mức bật dậy. Một tay ông kéo nhãi con phía sau mình, tay còn lại bảo vệ ông bạn già, cảnh giác nhìn về phía Vân Thính Lan đang bừng bừng lửa giận:
"Nhị Hổ chỉ là vô tình thôi, hay là trước đưa đứa nhỏ này vào trong điện nghỉ ngơi?"
Nói rồi, ông quay đầu lại, vừa nhìn thấy cảnh tượng tan hoang xung quanh mà á khẩu. Đừng nói là cung điện, ngay cả một gian phòng nguyên vẹn cũng chẳng còn.
"Cái này… hay là tìm chỗ khác nghỉ tạm cũng được." Tiền nhiệm Yêu Vương xấu hổ gãi đầu. Ông tuy lớn tuổi hơn hai người kia cộng lại, nhưng vừa ra khỏi Tiên Linh Ảo Cảnh, vẫn chưa kịp nhận diện hết người. Hổ trưởng lão vừa gọi hai tôn hào nọ, ông nghe còn chẳng hiểu. Nhưng dù sao đối phương cũng là Tiên Tôn, không thể đắc tội quá mức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT