Khi nghi thức kết thúc, vài người từ dưới chân đồi đi lên. Dẫn đầu là một ông già đã hơn sáu mươi tuổi, tóc bạc trắng, tay cầm một cây điếu cày. Ông bước đi nhanh nhẹn, mấy người thanh niên phía sau không theo kịp, liên tục nói: “Chú Lương, cẩn thận ngã!”
Bùi Hoài Lương dừng lại, quay đầu mắng: “Ngã gì mà ngã! Mấy cậu trẻ còn chẳng bằng tôi, nuôi các cậu ăn cơm thà nuôi heo quay còn hơn!”
Giọng ông sang sảng, những người xung quanh nghĩa trang đều nghe thấy.
Bùi Tân Di bước lên hai bước, chào: “Chú Lương.”
Bùi Hoài Lương “ừ” một tiếng, vừa bước đến gần đã bất thình lình dùng đầu điếu cày gõ lên đầu cô.
Bùi Tân Di chịu đòn, nhưng vẫn đứng thẳng lưng, nói: “Chú Lương.”
 “Chú, chú, chú cái đầu cháu! Ai cho cháu tới đây?” Bùi Hoài Lương hừ một tiếng, chỉ vào cô bằng điếu cày: “Đợi lát nữa chú sẽ nói chuyện với cháu.”
Mọi người xung quanh lục tục chào “Chú Lương”, Bùi Hoài Lương tiến tới trước bia mộ, chẳng để ý đến ai, chỉ nói với Nguyễn Pháp Hạ: “Về từ bao giờ?”
Nguyễn Pháp Hạ gỡ kính râm xuống, lịch sự trả lời: “Sáng nay, cháu còn định đến Hà Nội thăm chú sau.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play