Chuyện này… chẳng khác gì sét đánh giữa trời quang.
Nam Tinh ngạc nhiên hỏi: “Cô Bùi, cô thích đại ca của tôi sao?”
Bùi Tân Di nhẹ nhàng thở dài: “Xem ra tôi không đủ tư cách.”
Nam Tinh không biết nói gì thêm, bỗng thấy cô bật cười khúc khích: “Tôi đùa thôi, cậu đúng là ‘một khúc gỗ’.”
Nam Tinh lại ngẩn người. Không phải anh không hiểu, “một khúc gỗ” là để chỉ những người ngờ nghệch, đại ca thường hay dùng từ này để chọc anh. Anh sững sờ là vì nụ cười của cô. Từ khi quen biết, tuy từng thấy cô cười nhưng chưa bao giờ là nụ cười vô tư lự như thế.
Anh nói: “Cô Bùi, cô nên cười nhiều hơn.”
Bùi Tân Di đã thu lại biểu cảm, lạnh nhạt đáp: “Người Trung Quốc nói, ‘Cười một cái thì trẻ ra mười tuổi.’ Cười nhiều sẽ sống càng lâu.”
“Vậy cô không muốn sống lâu sao?”
“Tôi sẽ nói thêm một câu ngạn ngữ Trung Quốc: ‘Kẻ ác sống lâu, người hiền gặp hoạ.’ Cậu có muốn làm tai họa không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT