Tang Ninh và bé Mèo cũng không biết suy nghĩ của Bùi Tây Lâm, mà kể cả có biết, cũng không làm được gì.
Rửa mặt xong, Bùi Tây Lâm đã mở hết đồ ăn mang đến đây ra, đặt lên bàn cơm trong phòng ăn.
Ngửi mùi đồ ăn, Tang Ninh càng cảm thấy đói bụng hơn.
Đôi mắt cô lấp lánh, cảm thấy bất ngờ khi Bùi Tây Lâm mua đồ ăn chuẩn như vậy: “Sao anh biết là tôi muốn uống canh này vậy?”
Bùi Tây Lâm nhướng mày: “Hai ngày trước em có nói.”
Tang Ninh sửng sốt: “Có sao?”
Sao cô lại không có ấn tượng gì nhỉ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play