Tang Ninh biết mình không còn sống được bao lâu nữa nhưng cô không ngờ cuối cùng mình lại không chết vì bị bệnh tật giày vò mà vì đêm khuya mất ngủ, cô ấn vào một bộ tiểu thuyết đang hot trên web, sau đó bỗng dưng bị khó thở rồi đột ngột qua đời vì tim ngừng đập. 

Có lẽ là do ông trời thấy kiếp trước của cô quá đau khổ vì bệnh tật quấn thân nên mới cho cô xuyên vào bộ tiểu thuyết đã đọc trước khi ngủ. Tiếc rằng cô không được xuyên thành nhân vật nữ chính mà chỉ có thể xuyên vào nữ phụ pháo hôi trùng họ tên với mình.

Đây là một bộ tiểu thuyết đề tài showbiz đang gây tranh cãi trên một trang web văn học nọ. Hot thì cũng rất hot đó nhưng tác giả lại xây dựng nhân vật nam nữ chính có quá nhiều bug, hơn nữa hai nhân vật này còn không theo lối tam quan truyền thống. Đây cũng chính là lý do gây ra nhiều tranh cãi, người đọc miệng cứ chửi nhưng tay vẫn nhấn vào xem. Còn về phía Tang Ninh, cũng vì buồn chán nên mới mò vào đọc mà thôi.

Tình tiết truyện có mô típ khá cũ rích, giống như cái tiêu đề của truyện. Nam chính là Tô Dương, ban đầu là một idol được fans bình chọn để debut, giai đoạn sau chuyển sang làm diễn viên. Nữ chính là một nữ diễn viên trẻ đang hot rất xinh đẹp, lượng fans cũng thuộc hàng top trong giới. Mối tình của cả hai cũng được không ít fans công nhận là rất "xứng đôi vừa lứa."

Còn Tang Ninh, nhân vật trùng cả họ lẫn tên với cô trong bộ tiểu thuyết này lại là nữ phụ khiến cho người ta ghét cay ghét đắng. Cô ấy là một cô chủ lá ngọc cành vàng thứ thiệt, ngay lúc Tô Dương vừa mới debut không có nhiều tài nguyên thì cô ấy đã đem lòng cảm mến anh ta, ngay lập tức trở thành một fan bự của anh ta. Cô ấy không chỉ tặng Tô Dương những món quà có giá trị xa xỉ, không tiếc tiền mua hotsearch chỉ để anh ta được nhiều người biết đến hơn mà còn tìm tài nguyên, giới thiệu đại ngôn cho anh ta, vân vân và mây mây.

Nếu nói một tay cô ấy đưa Tô Dương lên hàng đỉnh lưu thì hơi khoa trương, nhưng Tô Dương nổi được như bây giờ thì công sức của cô ấy cũng chiếm một phần rất quan trọng. Có thể nói là cô ấy đã bỏ ra rất nhiều tâm sức cho Tô Dương, cuối cùng vì để đến gần người trong lòng mình hơn một chút mà cô ấy còn ký hợp đồng với công ty quản lý của đối phương.

Dựa theo thiết lập bình thường, Tang Ninh nên là nữ chính hàng thật giá thật nhưng tác giả lại không làm như vậy, cũng không biết tác giả kia nghĩ như thế nào mà để Tang Ninh trở thành nữ phụ. Khi Tang Ninh dùng từng phần đại ngôn để giúp Tô Dương ngày càng nổi tiếng hơn, anh ta gặp được nữ chính định mệnh của mình. Hai người bọn họ hợp tác quay cùng một MV, sau đó nảy sinh tình cảm rồi yêu nhau.

Sau khi Tang Ninh biết chuyện này, cô ấy đã vô cùng tức giận. Cô ấy vốn là một cô chủ kiêu căng nhưng vì thích Tô Dương nên mới kiềm lại tính nết của mình. Tang Ninh nổi giận đùng đùng đi tới chất vấn anh ta, rõ ràng anh ta đã hứa hẹn khi nào bản thân đứng vững gót chân trong giới giải trí thì sẽ ở bên cô ấy, sao chưa gì đã nuốt lời rồi.

Vì quá tức giận nên Tang Ninh nói năng không lựa lời, không cẩn thận bị đoàn đội của Tô Dương ghi âm lại. Thế nên lúc cô ấy vạch trần bộ mặt vong ơn phụ nghĩa của Tô Dương ra trước công chúng thì bị anh ta cắn ngược lại, cuối cùng còn bị fans của anh ta mắng nhiếc chửi bới, bạo lực mạng khắp mọi nơi.  

Lúc Tang Ninh đọc đến đoạn này đã sắp tức tới ói máu.

Cô đã làm sai điều gì để phải đọc trúng cái loại văn tra nam này cơ chứ. Người như vậy cũng có thể làm nam chính à? Tác giả viết ra cái mớ này đang làm việc ở toà soạn hả? 

Khi cô đang chuẩn bị đọc tiếp để xem thử Tang Ninh trong tiểu thuyết có phản kích lại được không, cô đã tắt thở xuyên qua tới nơi này rồi.

… 

Ngay lúc đang suy nghĩ thì điện thoại trên bàn rung lên, Tang Ninh cúi đầu nhìn, là tin nhắn từ Tô Dương. Cô nhớ lại một chút, bây giờ là thời điểm mà Tang Ninh trong truyện và Tô Dương chỉ mới quen biết nhau được nửa năm.

Ba tháng trước, nhóm nhạc từ show tuyển chọn của Tô Dương giải tán. Trong lúc mỗi ngày anh ta đang buồn lo mình sẽ thất nghiệp, không có buổi biểu diễn nào thì khi Tang Ninh biết được điều này, cô ấy đã lập tức tặng cho anh ta một món quà sang trọng trị giá cả triệu nhân dân tệ thông qua fans club.

Không chỉ vậy, cô ấy còn lên weibo mua hàng loạt hotsearch về tất cả hình ảnh và video ca hát, nhảy múa,... để nâng độ hot cho anh ta. Ngoài lần đó ra, Tang Ninh còn quấn lấy bố mình, xin ông sắp xếp để công ty bên kia đưa một bản hợp đồng phát ngôn cho Tô Dương.

Ban đầu, Tô Dương không tin một fan hâm mộ sẽ có năng lực như vậy. Nhưng Tang Ninh lại liên tục khiến anh ta phải nhìn bằng cặp mắt khác, nào là nhận được lời mời biểu diễn thương mại, thậm chí còn có cả thương vụ đại ngôn. Lúc này anh ta mới tin, mình thật sự có một vị fan là phú bà.

Hai ngày trước, Tô Dương dành thời gian để ăn một bữa cơm với Tang Ninh. Nói là ăn cơm chứ thật ra là anh ta tìm tới Tang Ninh để than khổ. Kể rằng những thành viên trong nhóm nhạc cũ của anh ta đang sống rất tốt, bọn họ lấy được những đại ngôn cao cấp, có người còn quen biết được đạo diễn điện ảnh nổi tiếng nên sắp chuyển hình tượng đi đóng phim. 

Tang Ninh nói cô ấy thích xem Tô Dương nhảy, cũng rất thích nghe anh ta ca hát.

Tô Dương chân thành nói bản thân cũng rất thích nhảy múa và ca hát, anh ta cũng không muốn làm trái với yêu thích thuở ban đầu của mình để đi đóng phim. Nhưng với tình hình ngành giải trí hiện tại, nghệ sĩ chỉ biết hát với nhảy sẽ rất khó nổi tiếng, tiền kiếm được cũng không nhiều bằng diễn viên. 

Nghe Tô Dương nói vậy, Tang Ninh lập tức an ủi và nói mình đã giành được một cái hợp đồng đại ngôn cho anh ta. Giám đốc Phương của thương hiệu này là anh họ của cô ấy, chẳng qua bây giờ đang đi công tác ở nước ngoài, chi tiết công việc phải đợi anh ấy về rồi mới đàm phán quyết định được.

Mà bây giờ, Tô Dương tìm cô là để hỏi người anh họ đó bao giờ mới về nước.

Vừa nghĩ tới những chuyện Tô Dương đã làm với nguyên chủ, Tang Ninh ước gì có thể xé toang cái bộ mặt giả tạo của anh ta ngay lập tức. Cô lạnh lùng cười, đảo mắt nghĩ ra một kế hoạch trả thù ở trong lòng. Trước đây Tang Ninh cũng đã gặp phải loại người như tên Tô Dương này, cho nên rất biết cách đối phó.

Cô suy nghĩ một hồi, đang định trả lời tin nhắn thì Tô Dương không chờ nổi nữa, gọi đến. Tang Ninh nhìn chằm chằm vào điện thoại, chờ nó reo đến những hồi chuông cuối cùng mài sạch kiên nhẫn của Tô Dương mới bắt máy.

"Alo." Cô giả vờ như mình vừa mới ngủ dậy, hỏi bằng chất giọng nhão nhoẹt nũng nịu: "Ôi Tô Dương, sao anh lại gọi cho em vậy, có phải là do nhớ em rồi không?"

"..."

Tô Dương nghe lời nói của Tang Ninh mà trong mắt lóe lên một tia chán ghét. Anh ta ghét nhất là loại cô chủ ngốc ngây ngơ này. Tô Dương không trả lời câu hỏi của cô, chỉ hỏi: "Em không nhìn thấy tin nhắn của anh à?"

Tang Ninh giả vờ vui mừng ngạc nhiên hỏi: "Tin nhắn gì vậy? Anh nhắn cho em lúc nào, để em kiểm tra xem."

Tô Dương lên tiếng: "Mấy phút trước."

Sau khi thấy quản lý ra hiệu, Tô Dương đi thẳng vào vấn đề: "Không có chuyện gì đâu, chỉ là hai ngày nữa anh phải tới Vũ Thành một chuyến. Hôm trước em có nói là sẽ sắp xếp cho anh gặp anh họ của em, nếu trong hai ngày này mà vẫn không thể gặp thì phải đợi đến tuần sau rồi."

Gần đây độ nổi tiếng của anh ta không tệ, có một chương trình tạp kỹ khá nổi tiếng muốn mời anh ta tham dự. 

Anh ta đã đồng ý.

Nếu như Tang Ninh vẫn là nguyên chủ thì chắc chắn sẽ gấp gáp thúc giục phía bên kia giúp Tô Dương, đồng thời sẽ giải quyết hết mọi chuyện trong chiều nay, sau đó sắp xếp cho Tô Dương gặp anh họ để bàn chuyện hợp tác vào ngay ngày mai. 

Nhưng tiếc là bây giờ cô không phải Tang Ninh đó nữa rồi.

Tang Ninh vờ như nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của Tô Dương, cô kéo dài giọng đáp lời: "À, thì ra là thế. Không sao, em sẽ nói với anh họ là chờ khi nào anh hết bận rồi bàn tiếp. Anh cứ yên tâm đi làm việc, không cần phải vội đâu."

Nghe đến đây, tim Tô Dương “thịch” một tiếng.

Anh ta khựng lại một lúc, đầu chết máy vài giây sau mới phản ứng lại: "Ninh Ninh, anh họ em vẫn chưa về à?"

"Đúng rồi." Tang Ninh tiếc nuối nói: "Công việc bên kia bị chậm tiến độ, phải mấy ngày nữa anh ấy mới về." Cô không đợi Tô Dương đáp lời đã hỏi ngược lại: "Chừng nào anh đi Vũ Thành?"

Tô Dương liếc mắt nhìn quản lý của mình, nói: "Ngày kia."

"Em có thể đi chung không?" Ánh mắt của Tang Ninh sáng lên: "Em hứa là sẽ không để cho các fans khác phát hiện ra đâu, em cũng sẽ không quấy rầy tới công việc của anh. Em chỉ muốn bay cùng một chuyến với anh để có thể nhìn anh nhiều hơn một chút mà thôi."

Cô vừa dứt lời đã cảm nhận được phía bên Tô Dương im lặng. Một lát sau, cô mới nghe Tô Dương trả lời.

"Mấy ngày nay trời nóng lắm, đi xa rất dễ bị đen da đấy." Anh ta nói rất thành khẩn, như thể lúc nào cũng lo nghĩ cho Tang Ninh: "Chuyến bay đi Vũ Thành của anh cất cánh vào lúc mười hai giờ đêm, không phải ngày nào em cũng ngủ trước mười giờ à?"

Tang Ninh rất thích chưng diện, mỗi ngày vào lúc mười giờ tối cô đều lên giường đắp chăn đi ngủ cho đẹp da, mấy lần thức khuya ít ỏi đều là vì Tô Dương.

"Không sao đâu." Tang Ninh suy nghĩ một chút rồi nói: "Em có thể thức cả đêm vì anh."

"..."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play