Trên bàn trà, những giọt nước trong veo từng giọt từng giọt nhỏ xuống sàn, tạo thành âm thanh tí tách. Lúc này, Liễu Ứng Cừ vô tình cởi một lớp áo ngoài ra.
Sau đó, hắn khoác thêm một lớp áo bên trong rồi mặc lại áo ngoài. Liễu Ứng Cừ ra hiệu cho Thẩm Thanh Ngô ngồi xuống.
“Dạo này khẩu vị thế nào?” Liễu Ứng Cừ nhìn bàn tay trắng nõn của Thẩm Thanh Ngô, khẽ nở nụ cười.
“Cũng tạm ổn, lúc thì thèm chua, khi lại muốn ăn cay, nhưng thích nhất là đồ lạnh.” Thẩm Thanh Ngô đưa tay đặt lên lòng bàn tay của Liễu Ứng Cừ, cả bàn tay nhỏ nhắn bị bao bọc gọn ghẽ trong tay hắn.
“Sau này sẽ dẫn đệ đi ăn cùng.” Liễu Ứng Cừ cũng thèm ăn, nhưng gần đây vì cùng dùng bữa với Thẩm Thanh Ngô nên hắn phải kiềm chế không ít.
Đầu bếp của Thẩm Thanh Ngô được mang từ huyện Thanh Thủy đến, vốn rất hiểu khẩu vị của họ, lại có tay nghề cao, ngay cả món không dùng ớt cũng nêm nếm cực kỳ đậm đà. Chẳng trách khi lên kinh thành, Thẩm Thanh Ngô vẫn nhất quyết mang theo người này.
“Tửu lâu gần đây không tăng giá, khách đến ăn lại đông. Giờ mở quán thứ ba e là thời điểm không thích hợp, ta còn tính thuê thêm vài đầu bếp nữa.” Thẩm Thanh Ngô lấy từ trong ngực ra chiếc bàn tính vàng, chăm chú dựa vào lòng Liễu Ứng Cừ mà gảy những hạt tính toán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play