Thẩm Thanh Ngô về Thẩm phủ. Thẩm phụ ăn mặc nhiều lớp như quả bóng, ngồi trên ghế chính, ôm bình trà uống.
"Gọi con về làm gì?” Thẩm Thanh Ngô còn định chơi tuyết với Liễu lang, giờ lại bị Thẩm phụ gọi về nhà, tất nhiên là thấy khó chịu.
Thẩm phụ ho khan, giả vờ yếu đuối: "Dạo này vi phụ mắc phong hàn, gọi con về để quản lý chuyện làm ăn. Còn một tháng nữa là thành hôn rồi, con ở với Liễu Ứng Cừ suốt như thế thì không phải lẽ, cần gì nóng vội nhất thời.”
"Bị phong hàn thì tìm đại phu.” Chiếc lục lạc nhỏ bên hông Thẩm Thanh Ngô đung đưa: "Cuối năm nhiều việc thật, nhưng được ở bên Liễu lang thì phải quý trọng từng giây từng phút.”
Thẩm phụ: “……” Rốt cuộc đứa con này giống ai, bị tình yêu làm mụ mị đầu óc.
Hồi trẻ, ông ấy và mẹ Thẩm Thanh Ngô đâu quấn quýt nhau vậy: "Tóm lại, con phải ở yên trong nhà một tháng.”
"Biết rồi, sau này con gả đi rồi thì cha không quản con được nữa đâu.” Thẩm Thanh Ngô ngẩng đầu, cười với Thẩm phụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT