Liễu Ứng Cừ về túc xá, lấy túi tiền trong áo gối ra, cứ đếm tới đếm lui số tiền trong túi, càng đếm càng sầu, thật lòng hắn chỉ muốn ôm gối nằm rồi khóc thật to.
“Liễu huynh, ở ngoài cổng có người tìm huynh kìa.” Hạ Nguyên cũng nộp bài sớm, thậm chí còn sớm hơn Liễu Ứng Cừ.
Liễu Ứng Cừ đáp lời, cứ tưởng là Thẩm Thanh Ngô, hắn vội vàng cất tiền đồng vào.
Vẻ mặt của người gác cổng có hơi lạ, trước mặt hắn ta là một chiếc xe có rèm che, toả hương thơm ngát, bảo là đến gặp Liễu Ứng Cừ.
Phong cách không giống cậu song nhi quý phái đi thăm Liễu Ứng Cừ lần trước, nhưng vẫn có một điểm tương tự: rất giàu có.
“Công tử, hôm nay trời nóng quá.” Hồng Hoàn nói, quạt cho công tử nhà mình.
"Vậy thì Ứng Cừ học hành vất vả lắm.” Lâm Lam nói, nhớ tới khuôn mặt của Liễu Ứng Cừ, chàng ta lại thở dài. Đã có dung mạo như thế, hà cớ gì phải ở đây để chịu cực chịu khổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT