Không biết là do trước khi đi ngủ, nhìn thấy người thân quen thuộc của cơ thể này, hay là do Dương Tiểu Thiên mà Khương Miên diễn đã hoàn thành một chấp niệm của nguyên chủ.
Tối hôm đó, Khương Miên mơ một giấc mơ.
Mở đầu giấc mơ là một màn sương trắng xóa, theo làn sương dần tan đi, tai Khương Miên liền nghe thấy tiếng xèo xèo của dầu mỡ xào nấu, tiếng ồn ào của tivi, tiếng bát đũa đặt trên bàn, tiếng bướm đêm vỗ cánh vào đèn đường, tiếng còi xe bên ngoài, cùng đủ loại âm thanh cuộc sống thường nhật.
Tiếp theo đó, là tiếng cười nói vui vẻ của một gia đình ba người vừa ăn cơm vừa trò chuyện.
Khương Miên cảm thấy mình như đang lơ lửng bên ngoài cửa sổ nhà họ, chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt mờ ảo của người bố và người mẹ trong gia đình ba người này qua khung cửa kính hé mở, hoàn toàn không nhìn rõ khuôn mặt cô gái đang ngồi trên ghế quay lưng về phía mình, mặc đồng phục học sinh màu xanh trắng, buộc tóc đuôi ngựa.
Cho đến khi cô gái đột nhiên đứng dậy đi thêm cơm cho bố.
Khương Miên nhìn thấy một khuôn mặt giống hệt mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT