Trương Oánh Oánh suy nghĩ mông lung, đôi mắt đẹp lấp lánh như sao trời, chăm chú nhìn khuôn mặt của Mộ Lan.
Không biết là do người chụp lén Mộ Lan có kỹ thuật quá tệ hay do Mộ Lan không ăn ảnh, nhưng ngoài đời cô phải đẹp trai hơn trong ảnh gấp mười lần!
Dù nhìn từ góc chết nào, khuôn mặt của Mộ Lan vẫn hoàn hảo đến mức không thể chê vào đâu được! Người này, chẳng lẽ chính là chân mệnh thiên tử mà cô ấy ngày đêm tìm kiếm?
Nếu không, tại sao Mộ Lan lại hợp ý cô ấy đến vậy, thậm chí còn khiến cô ấy rung động hơn cả hình mẫu lý tưởng do chính tay cô ấy tạo ra?
Thình thịch! Thình thịch!
Nguy rồi! Đây chính là cảm giác rung động.
Đôi mắt tròn to sáng ngời của Trương Oánh Oánh như chứa hai trái tim đỏ rực đang đập thình thịch.
Tiêu Lãng quen biết Trương Oánh Oánh đã nhiều năm, vừa nhìn thấy bộ dạng si mê của cô ấy khi ngắm Mộ Lan, trong lòng không khỏi bực bội. Anh mạnh mẽ kéo Trương Oánh Oánh ra khỏi Mộ Lan, gằn giọng quát:
"Cậu đang làm gì vậy, Trương Oánh Oánh?"
Trương Oánh Oánh loạng choạng một chút, nhưng nhanh chóng đứng vững. Cô ấy đáp trả đầy lý lẽ:
"Ngắm trai đẹp chứ còn gì nữa!"
Không hài lòng khi Tiêu Lãng che mất tầm nhìn, cô ấy bực bội đưa tay định đẩy anh ra.
Tên trúc mã đáng ghét này!
Đứng đây làm gì không biết, che hết tầm nhìn của cô ấy rồi!
Nào ngờ, sức lực của Trương Oánh Oánh lại quá yếu, mà thân hình của Tiêu Lãng lại quá cao lớn. Kết quả, chẳng những không đẩy được anh, cô ấy còn mất thăng bằng, ngã thẳng vào lòng Tiêu Lãng.
Tiêu Lãng theo bản năng đưa tay ôm lấy cô ấy. Xung quanh, tiếng hít thở sâu vang lên đồng loạt, khiến tình huống càng thêm ngượng ngùng.
Hà Mỹ Mỹ, người đang hóng hớt từ bên cạnh, khẽ lẩm bẩm:
"Trời đất ơi! Lãng ca và Oánh muội quả không hổ danh là oan gia nổi tiếng của trường, càng cãi nhau lại càng tình cảm! Cãi nhau xong, hai người chẳng cần quan tâm đến bao nhiêu ánh mắt xung quanh, lập tức ôm chầm lấy nhau. Làm hòa trong một giây có được không?! Đây chẳng lẽ là bí quyết giữ gìn tình yêu của đại ca học đường và hoa khôi sao? Oa! Học được rồi, học được rồi, học được rồi!"
Tiêu Lãng bỗng nhận ra tình huống kỳ cục, vội vàng đẩy Trương Oánh Oánh ra, tức tối hét: "Cậu đang làm cái trò gì vậy?"
Trương Oánh Oánh bất ngờ bị đẩy mạnh, suýt chút nữa ngã nhào, may mà Mộ Lan nhanh tay đỡ lấy, mới tránh được cảnh mất mặt trước đám đông.
"Á!"
Sau khi được Mộ Lan đỡ, Trương Oánh Oánh vừa đứng vững lại đã bị vẻ đẹp trai của Mộ Lan làm cho lóa mắt. Không kìm được, cô ấy ngã thẳng vào lòng một cách vô thức.
Nhịp tim Trương Oánh Oánh lập tức loạn nhịp. ( truyện trên app T•Y•T )
Mẹ ơi, con yêu rồi! Người yêu của con, siêu siêu siêu nam tính!
Tiêu Lãng liếc qua đã nhìn thấu chiêu trò của Trương Oánh Oánh. Anh chưa kịp lên tiếng trách móc thì Mộ Lan đã vững vàng đỡ lấy Trương Oánh Oánh đang lao về phía mình. Vì mất thăng bằng, Mộ Lan còn vô tình ôm cô ấy lùi lại vài bước.
Cảnh tượng này trong mắt Hà Mỹ Mỹ và những người xung quanh lại trở thành một màn kịch đầy cẩu huyết: Mộ Lan ngang nhiên "cướp đoạt tình cảm," đoạt bạn gái ngay trong vòng tay của đại ca học đường nóng tính!
Oa! Đỉnh cao drama! Chuyện tình tay ba chính thức bắt đầu!
Ngay sau đó, phản ứng của Tiêu Lãng đã xác thực suy đoán của những người hóng chuyện. Anh tức giận xông tới, kéo Trương Oánh Oánh ra khỏi vòng tay của Mộ Lan, giận dữ quát: "Hai người định ôm nhau đến bao giờ?"
Chết tiệt! Trương Oánh Oánh xấu xa rõ ràng là cố tình ngã vào lòng cậu ấy! Mộ Lan, cậu bị mù à? Tại sao không né ra?
Chẳng lẽ Mộ Lan thích Trương Oánh Oánh đến mức không thể từ chối? Hai người này mới gặp nhau lần đầu, tính tổng cộng cũng chỉ khoảng ba phút! Tình yêu sét đánh kiểu lốc xoáy này có thật sao?!
Lúc đầu, Trương Oánh Oánh đến tìm Mộ Lan chỉ với mục đích chọc tức Tiêu Lãng, nhưng khi gặp trực tiếp và nói chuyện nhiều hơn với Mộ Lan, suy nghĩ của cô ấy thay đổi. Cô ấy nhận ra mình thật lòng muốn kết bạn với Mộ Lan.
Cô ấy nghi ngờ nhìn Tiêu Lãng, người đang nổi cơn tam bành không rõ lý do, rồi hỏi với vẻ khó hiểu:
"Tiêu Lãng, cậu thật kỳ lạ! Tôi chỉ muốn kết bạn với Mộ Lan thôi, liên quan gì đến cậu chứ?"
Không kiểm soát được lời nói của mình, Tiêu Lãng buột miệng:
"Cả trường đều biết cậu là bạn gái của tôi!"
Lời vừa dứt, Trương Oánh Oánh như bị sét đánh ngang tai. Cô ấy nổi trận lôi đình, chỉ tay lên trời thề:
“Cái gì?! Cậu có biết mình đang nói gì không? Ai là bạn gái cậu? Từ bao giờ tôi là bạn gái cậu? Tiêu Lãng, tôi nói cho cậu biết, cho dù đàn ông trên thế giới này có chết hết, tôi cũng sẽ không bao giờ làm bạn gái cậu! Đừng có bôi nhọ danh tiếng của tôi!”
Tiêu Lãng nghe vậy, sắc mặt càng u ám hơn. Nhưng Trương Oánh Oánh vẫn chưa dừng lại. Cô ấy tức đến mức không thể chịu nổi khi bị vu khống trước mặt mọi người, đặc biệt là trước mặt Mộ Lan – hình mẫu lý tưởng của cô ấy.
Cô ấy nghiến răng, tuyên bố rõ ràng:
“Tôi chưa bao giờ là bạn gái của Tiêu Lãng! Cậu và tôi từ nhỏ đã không hợp nhau, đừng có mơ tưởng chuyện thanh mai trúc mã hay tình yêu gì ở đây! Tốt nhất là cả đời không dính dáng gì đến nhau!”
Nhìn thấy Mộ Lan đang mỉm cười nhìn Trương Oánh Oánh bằng ánh mắt đầy thiện cảm, Tiêu Lãng như bị chọc giận thêm. Anh lạnh lùng nói:
“Tôi và cậu từ nhỏ đã được hứa hôn…”
Câu nói này như đổ thêm dầu vào lửa. Trương Oánh Oánh lập tức hét lớn:
“Hứa hôn? Tiêu Lãng, cậu điên rồi à?! Bây giờ là năm 2020 rồi! Nhà Thanh đã diệt vong lâu lắm rồi! Ai còn tin vào mấy chuyện hứa hôn đó? Cậu… #¥%%%%%%%¥!”
Tiếng hét đầy phẫn nộ của Trương Oánh Oánh vang lên, khiến cả lớp học náo động.
Tiểu mỹ nhân ngọt ngào bỗng chốc biến thành khủng long bạo chúa!
Hình tượng mà Trương Oánh Oánh dày công xây dựng hai năm sụp đổ như lốc xoáy, đến nhanh mà đi cũng nhanh!
Đám đông đang hóng hớt đều sững sờ Σ(⊙▽⊙"a
Dưa trên tay, rơi loảng xoảng xuống đất.