Kỳ thi tháng đến, Tiêu Lãng không còn nộp bài trắng nữa, anh có thể làm được một phần bài, độ chính xác rất cao.
Mộ Lan đạt điểm số cao hơn người đứng thứ hai đến hai mươi điểm, vững vàng ở vị trí đầu bảng. Tiêu Lãng và cô là hai thái cực của bảng xếp hạng, khoảng cách giữa họ lên đến hơn năm trăm thứ hạng.
Tiêu Lãng đứng trước bảng thông báo của trường, nhìn thấy hai chữ "Mộ Lan" ở vị trí số một, trong lòng anh cảm thấy chua xót. Hai tay anh nắm chặt lại, càng thấu hiểu rõ khoảng cách giữa mình và người mình yêu lớn đến mức nào.
Anh biết mình nên nghe theo lời khuyên của gia sư, ở nhà học tập ba tháng, củng cố lại kiến thức cơ bản rồi mới quay lại trường. Nhưng anh không nỡ xa Mộ Lan, thời gian hai người ở bên nhau vốn đã ít ỏi, nếu anh không đến lớp nữa thì thời gian đó sẽ còn ít đi.
Tiêu Lãng vừa trân trọng từng giây phút bên cạnh Mộ Lan, vừa cố gắng nhồi nhét kiến thức vào đầu, cảm giác vừa khổ sở vừa hạnh phúc.
Chiều tan học, Mộ Lan không đồng ý lời mời của Trương Oánh Oánh. Cô nhận thấy tâm trạng Tiêu Lãng rất tệ, nhiều lần bắt gặp anh nhìn vào bài kiểm tra với vẻ mặt buồn bã.
Mộ Lan chọc vào tay Tiêu Lãng, nhìn thấy đôi mắt mờ mịt của anh, trái tim cô thắt lại, giọng nói càng thêm dịu dàng: "Tiêu Lãng, cậu ổn chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT