Trong lòng Cận Tinh Uyên cảm thấy buồn cười, nhưng chung quy vẫn nhịn không cười ra tiếng. Hắn lại rót đầy một chén rượu, đặt chén bạch ngọc trước mặt Tô Kiểu Kiểu, nhướng mày hỏi:
“Kiểu nhi, còn muốn uống không?”
Không biết là đang so bì với ai, cô gái nhỏ này bỗng vươn đôi tay trắng nõn, giật lấy chén rượu từ tay hắn. Nàng siết chặt chén bạch ngọc, đặt bên môi đỏ mọng, hơi ngửa đầu, uống cạn một hơi.
“Gia, rượu này thật sự khó uống quá, cay xè đầu lưỡi, còn chẳng bằng Đào Hoa Nhưỡng. Gia thật sự thích uống thứ rượu khó nuốt này sao? Gia có phải khẩu vị rất kém không, ô ô…”
Hai ly rượu trôi xuống bụng, Tô Kiểu Kiểu đã có chút say. Gương mặt nhỏ đỏ bừng, mí mắt phủ một tầng hồng phấn, ánh mắt cũng mơ màng hơn. Rượu vào gan lớn, nàng mạnh dạn châm chọc hắn.
“Kiểu nhi, sao mới uống chút rượu đã say rồi?”
Cận Tinh Uyên không hề tức giận, chỉ khẽ nghiêng người giúp nàng ngồi ngay ngắn lại. Sau đó, hắn vươn tay nâng cằm nàng lên, để nàng tựa vào bờ vai rộng của mình, lúc này mới thản nhiên nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play