“Khi đó ta thấy khó uống lắm, nhưng vẫn cố nén mà uống hết. Kết quả, sau khi uống xong, ta mới phát hiện cánh hoa đào kia dính bùn đất, khiến bụng ta đau mất hai ngày liền, còn bị tiêu chảy suốt.”
Cận Tinh Uyên nhắc lại chuyện cũ với chút ghét bỏ trong giọng nói, nhưng ánh mắt hắn lại dịu dàng lạ thường, tràn ngập sủng nịch. Đôi mắt vốn mang theo vẻ lạnh lùng, nay lại nhiều thêm vài phần nhu tình luyến tiếc.
Tô Kiểu Kiểu nghe hắn kể lại, cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng vẫn cố biện hộ cho bản thân:
“Haha, lúc đó Kiểu Kiểu còn nhỏ, nào có hiểu chuyện? Cũng không nhận ra mặt trái của cánh hoa có bùn đất đâu, còn tưởng rằng chúng vừa mới rơi xuống, vẫn sạch sẽ mà.”
Nói đến đây, nàng chớp mắt rồi bổ sung thêm:
“Hơn nữa, chủ yếu là khi đó Kiểu Kiểu mới bảy tuổi, người còn lùn lắm, cành đào thì cao, có muốn hái hoa sạch cũng không tới được.”
Cận Tinh Uyên khẽ cong khóe môi, nở nụ cười nhàn nhạt, giọng nói không còn lạnh lẽo như thường ngày mà mang theo sự ôn nhu hiếm thấy:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play