Bầu trời đêm mùa hạ đen thẫm, cơn gió khẽ lướt qua, hất tung những sợi tóc trên trán Tạ Hàn Sóc, để lộ vết sẹo nhạt màu dài khoảng một centimet gần sát đường chân tóc. Ánh mắt câu dừng lại trên nhà ăn tối tăm không chút ánh sáng, thần sắc lạnh lùng.
Thời Uẩn chỉ cảm thấy cơ thể lúc nhẹ bẫng, lúc lại nặng trịch, nhưng cuối cùng vẫn đứng vững tại chỗ. Sống sót sau tai nạn khiến cô có cảm giác linh hồn cũng trở nên nhẹ nhàng, phiêu diêu.
Cô theo bản năng cúi đầu, từ độ cao vài trăm mét nhìn xuống mặt đất, cảnh sắc lộng lẫy như một dải cầu vồng rực rỡ hiện lên trước mắt.
Cảnh đẹp không sao tả xiết, nhưng Thời Uẩn lại cảm thấy một cơn choáng váng dữ dội. Cô nắm chặt cánh tay Tạ Hàn Sóc, hai chân run rẩy, giọng lắp bắp:
“Tôi… Tôi… dưới chân tôi là cái gì vậy?”
Tạ Hàn Sóc đang định nổ súng vào nhà ăn thì bị cô kéo lệch hướng, buộc phải dừng động tác, ngắn gọn đáp:
“Thiết bị bay nhẹ.”
Thiết bị bay phóng ra cơ chế cố định hai chân bọn họ, dù đứng không vững cũng không đến mức rơi xuống.
Tạ Hàn Sóc dường như nhận ra cô đang run rẩy quá mức, thoáng do dự nhưng vẫn để mặc cô bám vào cánh tay mình. Sau đó, cậu tiếp tục giương súng, nhắm vào thể ký sinh bên trong nhà ăn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT