“Đừng quên đáp ứng chuyện của chúng ta.”
Trần Trạch Dã điềm nhiên hơn so với cô, quang minh chính đại mà xoa xoa đầu tóc cô, cười có chút gian xảo: "Nhớ kỹ hết rồi."
Phòng thi sáng sủa rộng rãi, tiếng bút sột soạt lướt trên mặt giấy vang lên đều đặn. Bài thi lần lượt được lật giở, góc bàn chưa kê chặt khẽ rung lên theo từng nhịp di chuyển. Bình giữ nhiệt đặt trên bàn tỏa ra từng luồng hơi ấm nhẹ nhàng khuếch tán trong không khí.
Hai ngày trôi qua rất nhanh.
Dường như để kìm hãm sự tự mãn của mọi người, đề thi lần này đặc biệt khó. Chuông báo thu bài vừa vang lên, hành lang lập tức vang lên những tiếng than vãn đầy ai oán.
Bên phía Bồ Hưng xảy ra chút chuyện nhỏ, Trần Trạch Dã bị giáo viên gọi qua hỗ trợ, Kỳ An ôm cặp sách trước ngực, một mình quay về lớp học.
Quẹo qua khúc cua ở cầu thang đầu tiên, bỗng nhiên xuất hiện một bóng người bên cạnh.
Kỳ An nghiêng đầu nhìn rõ, bước chân theo đó khựng lại.
Là Lương Hoài Viễn?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT