"Hai người luôn tốt hơn một."
Câu nói này nghe thật quen tai, làm Trần Trạch Dã chợt nhớ về đêm mưa hôm đó.
Trong con hẻm nhỏ tối tăm và chật hẹp, xung quanh phủ một lớp xám trắng mông lung. Mùi hương nhàn nhạt từ mái tóc của cô gái len lỏi vào khứu giác. Cô kiễng chân, che dù cho cậu.
Trần Trạch Dã nói làm vậy cô sẽ bị ướt.
Nhưng cô chỉ bướng bỉnh đáp lại: "Dù sao cũng tốt hơn để một mình cậu dầm mưa."
Tàn thuốc rơi xuống, Trần Trạch Dã không biết từ lúc nào đã lấy ra một chiếc hộp nhỏ được đóng gói tinh xảo, đặt lên bàn trà thủy tinh trước mặt.
"Quà cảm ơn cho Sầm Gia."
Giang Trì Dật không đưa tay nhận, chỉ nhàn nhạt đáp: "Tự cậu đưa đi."
Trần Trạch Dã nhìn phản ứng của cậu ta, lập tức nhận ra, bật cười, nhướng mày trêu chọc: "Thật sự bị tôi nói trúng rồi à?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play