Trần Trạch Dã đứng ở đó, với chiếc áo trắng quần đen, dáng vẻ vừa đơn giản vừa cuốn hút. Bóng dáng trầm mặc chìm trong màn đêm, trên tay kẹp một điếu thuốc chưa hút hết, ánh sáng mờ ảo của tàn thuốc chiếu lên gương mặt cậu, đôi mắt sâu thẳm đang nhìn về một nơi nào đó.
Kim đồng hồ lặng lẽ chuyển động, không ai biết Trần Trạch Dã rời đi lúc nào.
Chỉ có cậu mới biết rõ.
Ánh đèn ở cửa sổ bên trái tầng ba đã tắt.
Màn đêm xám xịt dần nuốt chửng bóng dáng mờ nhạt kia, Trần Trạch Dã chậm rãi thở ra một hơi, cơ thể căng chặt bỗng thả lỏng, dập tắt điếu thuốc và quay người chuẩn bị rời đi.
Đúng lúc đó, tiếng chuông điện thoại vang lên, phá vỡ sự tĩnh lặng của màn đêm. Trần Trạch Dã rút điện thoại ra khỏi túi, giọng nói trầm thấp khàn khàn trong đêm lạnh: "Alo."
Người ở đầu dây bên kia ngạc nhiên, ngữ khí khoa trương: "Trời ơi! A Dã, cậu bị ốm à?"
“…”
Trần Trạch Dã đem điện thoại ra xa, liếc mắt nhìn tên trên màn hình, xác định cậu không có nhìn lầm, nhíu mày vô cảm: “Giang Trì Dật, hơn nửa đêm rồi gọi cho tôi có việc gì.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT