Trần Trạch Dã theo bản năng xem mu bàn tay của cô, chỗ kim truyền dịch không có gì bất thường, nhưng vẫn không yên tâm hỏi: “Làm sao vậy?”
“Chỗ nào không thoải mái?”
Không nghĩ tới Trần Trạch Dã sẽ phản ứng như vậy, Kỳ An hơi giật mình, lắc đầu phủ nhận: “Tôi không sao.”
“Có phải mệt mỏi không? Nếu không thì cậu đi về nghỉ ngơi trước đi.” Kỳ An ngẩng đầu nhìn bình truyền dịch, bên trong chỉ còn lại non nửa bình, có lẽ không lâu nữa sẽ xong. “Tôi tự mình ở đây cũng được.”
“Không cần.” Thần sắc khẩn trương liền thả lỏng một chút, “Tôi ở lại đây với cậu.”
Không khí an tĩnh vài ba giây, Trần Trạch Dã lại chậm rãi nói: “Nhỡ tôi đi rồi, có người lại ngồi đây khóc thầm thì sao.”
“.....”
Kỳ An hiểu cậu đang trêu chọc cô, mặt đỏ bừng. Cô cố gắng tỏ ra bình tĩnh: “Tôi mới không khóc.”
Trần Trạch Dã cụp mắt, có chút buồn cười mà nhìn cô: “Tôi chưa nói là cậu.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play