Những người đến bắt Tuyết Huỷ rõ ràng là đã canh đúng lúc Bạch La La không có nhà, đến nhanh đi cũng nhanh. Khiêng Tuyết Huỷ lên vai, quay người bỏ đi. Hai đứa Tuyết Huỷ và Viên Thù Trạch với thân hình nhỏ bé yếu ớt không làm gì được những người này, sự giãy giụa yếu ớt đó, đối với những người này, có lẽ chỉ là trò vui thú mà thôi.
Viên Thù Trạch khóc nhìn Tuyết Huỷ bị người ta bắt đi, cậu ta nghẹn ngào gọi: “Tuyết Huỷ, đừng sợ—anh sẽ đến cứu em.”
Tuyết Huỷ suốt đường cứ “ư ư ư ư”, kêu cứu mạng cứu tôi, rất phối hợp bị người ta bắt đi.
Khi Bạch La La trở về, tất cả đã kết thúc, chỉ còn lại Viên Thù Trạch đang khóc ròng.
“Chúng ta phải làm sao đây?” Viên Thù Trạch nói: "Anh Vực Minh, họ có rất nhiều người, chúng ta căn bản không đánh lại họ.”
Bạch La La thản nhiên nói: “Đánh lại hay không, đánh rồi mới biết.” Nói xong cậu bắt đầu chuẩn bị vũ khí.
Trong khi Bạch La La làm những việc đó, Viên Thù Trạch cứ run rẩy nhìn, nhưng dù sợ hãi, cậu ta vẫn nhặt một cây gậy, dẫn đường cho Bạch La La.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT