Đây là lần đầu tiên Bạch La La đến nhà Bạch Niên Cẩm.
Căn nhà này còn tồi tàn hơn cậu tưởng tượng, phòng khách chỉ đơn giản đặt một cái bàn trà và một bộ ghế sofa bằng vải đã rất cũ. Trên bàn trà bày đủ loại chai lọ, Bạch La La liếc qua, phát hiện phần lớn là những chai rượu đã uống dở, còn có vài cái lọ thủy tinh trông giống như đồ trang điểm.
Bạch Niên Cẩm đỡ Bạch La La, người vẫn run rẩy, cho đến khi vào nhà, chắc chắn cả hai đều an toàn, hắn mới dần bình tĩnh lại.
Bạch La La vừa ho vừa cởi áo khoác lông vũ ra, muốn xem vết thương.
Bạch Niên Cẩm ngồi bên cạnh Bạch La La, môi tái nhợt, hắn nhỏ giọng nói: “Thầy, chúng ta đi bệnh viện thôi.”
Cởi áo khoác lông vũ ra, Bạch La La thấy bụng mình đã tím bầm một vùng, da cậu trắng nên vết thương càng trông rõ hơn, nhưng lúc này đã đỡ hơn, không đau như cậu tưởng. Bạch La La đưa tay ấn nhẹ vào bụng, thấy không có vấn đề gì lớn, ho khan một tiếng rồi nói: “Không sao đâu, em bị dọa sợ rồi đúng không?”
Bạch Niên Cẩm không đồng tình, hắn nói: “Thầy đã ho ra máu rồi sao lại không sao được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play