“Có đôi găng tay này, chúng ta có thể chạm vào những bức ảnh đó rồi!” Ngũ Minh Bạch tỏ ra phấn khích, anh cho rằng biết đâu việc tiếp xúc với ảnh sẽ giúp họ phát hiện ra manh mối mới.
Tô Dung gật đầu, sau khi chắc chắn rằng ở đây không còn gì khác, cô liền theo anh quay trở lại.
Cô vẫn nhớ rất rõ bức ảnh phong cảnh từng chuyển động kia, Ngũ Minh Bạch đi thẳng tới chỗ bức ảnh ấy, đeo găng tay cao su rồi khẽ chạm vào chiếc lá trong ảnh.
Một lúc sau, vẫn không có chuyện gì xảy ra. Hai người bọn họ không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, cũng giống như lần trước, bức ảnh đó chẳng có phản ứng gì lạ thường. Ngũ Minh Bạch cau mày: “Lẽ nào phải thử chạm vào từng bức ảnh một thì mới tìm ra được vấn đề hay sao?”
Không, kết quả khả dĩ hơn là dù có chạm hết vào từng bức ảnh thì cũng chưa chắc đã phát hiện ra được gì.
Với khả năng mẫn cảm với quy tắc, Tô Dung đã nhanh chóng nhận ra điều bất thường. Đến giờ, ngoài câu nói ban đầu của nhân viên ra thì họ vẫn chưa tìm ra được bất kỳ manh mối nào liên quan đến “bức ảnh hoàn mỹ nhất”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play