Ra tới bên ngoài công ty, ngẩng đầu nhìn bầu trời xám xịt, cô mới thực sự thả lỏng. Quái đàm này chỉ giới hạn trong phạm vi công ty, trừ phi giống như bộ phận chăm sóc khách hàng trước đây – đã vi phạm quy tắc ngay trong công ty thì mới bị kéo vào trò chơi tử thần. Ví dụ như người có điểm thấp nhất dưới 100, hoặc cao nhất trên 100, đều sẽ chết.
Chẳng bao lâu sau, Phùng Ngọc Linh cũng theo ra. Vừa ra khỏi cửa đã lẩm bẩm than vãn: “Không biết có chuyện gì, phòng bọn mình bỗng bị đuổi việc hai người. Nghe nói phòng bên cạnh cũng có người bị sa thải, mình nghi công ty đang cắt giảm nhân sự.”
Tô Dung vừa nghe vậy lập tức hiểu ra nguyên do. Vì sự hiện diện của cô mà quỷ dị bắt đầu tung hoành trong công ty, những nhân viên bình thường không biết gì đương nhiên dễ trở thành vật hi sinh.
Cô có cảm thấy áy náy không? Dĩ nhiên là không. Đâu có lý gì kẻ gây hại ung dung, còn nạn nhân lại mang trong mình cảm giác tội lỗi chứ? Tô Dung hiểu rất rõ, những người kia chết là vì “Nó”, chứ không phải vì cô. Thế nên cô sẽ không vì chuyện đó mà cảm thấy cắn rứt hay nghi ngờ chính mình.
Nhưng cô vẫn nhắc nhở Phùng Ngọc Linh: “Nếu công ty thật sự đang cắt giảm nhân sự thì cậu nhất định phải tuân thủ sổ tay nhân viên, đừng để họ bắt được lỗi rồi thừa cơ đuổi việc. Cậu biết rồi đấy, bị đuổi rồi thì tìm việc mới đâu có dễ dàng gì.”
Phùng Ngọc Linh nghiêm túc gật đầu, cô cũng nghĩ như vậy. Đã định lĩnh lương tháng này rồi thì cô tuyệt đối sẽ không để mình bị đuổi dễ dàng thế đâu.
Suy nghĩ một chút, Tô Dung lại nói thêm: “À mà này, nếu cấp trên kêu tăng ca thì đừng tăng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT