Quái đàm đã bước sang ngày thứ tư, hầu hết các quy tắc đều đã phát huy tác dụng, chỉ còn một điều duy nhất vẫn chưa thấy có ích: [Trong giờ làm việc, thực tập sinh mặc đồng phục màu xanh lá, nhân viên chính thức mặc đồng phục màu xanh lam, nhân viên nhà máy mặc đồng phục màu đen. Công ty không có nhân viên nào mặc đồng phục màu đỏ.]
Nếu như nhân viên mặc đồ đen đều ở trong nhà máy chế biến, cô chưa vào nên chưa thấy thì cũng tạm chấp nhận được. Nhưng còn nhân viên mặc đồ đỏ thì sao? Đừng nhìn quy tắc bảo là công ty không có nhân viên mặc đồ đỏ, chỉ cần là người có chút kinh nghiệm đều biết, nhân viên mặc đồ đỏ chắc chắn tồn tại.
“À, nếu cô gặp phải nhân viên mặc đồ đỏ thì có khi cũng đi bán muối luôn rồi đấy.” Trước câu hỏi này, Tiểu Trần cũng không rõ ràng lắm, chỉ cảnh báo, “Nhân viên mặc đồ đỏ thường xuất hiện trong nhà máy chế biến, nhưng vì chúng tôi chưa từng vào nên cũng không biết rõ cụ thể tình hình thế nào.”
Dù là nói vậy, nhưng hắn vẫn đưa ra một số tài liệu: “Theo thông tin tình báo thì, nhân viên mặc đồ đỏ có mức độ tấn công rất cao, tốc độ di chuyển cũng cực kỳ nhanh, quan trọng nhất là mức độ ô nhiễm đặc biệt mạnh. Ở bên ngoài thì còn có quy tắc bảo vệ, không cần quá lo lắng, nhưng nếu ở trong nhà máy chế biến thì không ai biết được đám người đó có quyền hạn đến mức nào. Tóm lại là, có thể chạy thì chạy, chạy không nổi thì chết.”
Xem ra, nhân viên mặc đồ đỏ thuộc loại đã bị ô nhiễm, cực kỳ nguy hiểm. Còn ba loại nhân viên còn lại thì tương đối bình thường.
Nói đi cũng phải nói lại, những cái quái đàm mà cô đã từng trải qua, dường như nhân viên mặc đồ đỏ đều xuất hiện ở những nơi gần với quỷ dị nhất.
Đây là một phát hiện rất thú vị, Tô Dung âm thầm ghi nhớ trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play