Ban đầu Liễu Tử Thiền không muốn đồng lõa, nhưng trước mặt mọi người không tiện la lên, cũng không biết sự việc nghiêm trọng như vậy, cứ tưởng chỉ là ngã một cú mà thôi, thấy sau đó mọi chuyện ngày một đi xa không thể cứu vãn, lúc đó nàng sợ hãi khóc òa.
Nàng quỳ dưới đất van xin, nói: “Di nương tin con, con thật sự không có ý hại tỷ tỷ. Đều là A Từ tự ý làm. Nếu con biết mấy cái khuy áo đó lại gây hại lớn như vậy, dù con phải liều mạng, cũng sẽ kêu lên ngay lúc đó. Tỷ tỷ tha cho ta lần này, ta biết lỗi rồi…”
Nghe những lời này, Liễu phu nhân còn kinh ngạc hơn cả Lâu Nhị phu nhân, bà sốt ruột đến mức đánh Liễu Tử Thiền: “Sao con lại ngu ngốc như vậy!
“Ân nghĩa Khanh Vân đối với con thế nào, con thấy nha hoàn ra tay còn không ngăn cản nàng ta. Lúc đó chẳng phải ta cũng đang ở cạnh sao?”
Hai mẫu nữ vừa mắng vừa khóc, hai bên đều đẫm nước mắt ôm nhau.
Thoạt nhìn có chút đáng thương. Khanh Vân không nhịn được mềm lòng, nhưng sắc mặt Lâu Nhị phu nhân thì lạnh lùng như bia đá, không chút dao động.
Bà lạnh lùng nói: "Nếu bà đã nói là nha hoàn A Từ hại người, vậy A Tư đâu? Gọi nàng ta ra đây đối chất. Sao ta biết không phải bà làm chuyện xấu, rồi đổ tội cho A Từ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT