Nàng đến phủ Vân phu nhân, vừa hỏi thì quả nhiên Vân phu nhân cũng không đi nhưng vẻ mặt của bà tổng quản vẫn thản nhiên, nói: “Phu nhân hơi khó chịu, mời tiểu thư đợi một lát, ta đi hỏi phu nhân hôm nay có tiếp khách không.”
Thật ra đây cũng chỉ là cái cớ, nếu nói không tiếp khách, vậy tại sao xe ngựa của Nhàn Nguyệt lại dừng ở cửa nội viện?
Khanh Vân thật thà, cũng không vạch trần mà chỉ ngoan ngoãn đợi ở phòng khách của Hạ gia, dù sao cũng không phải lần đầu tiên nàng bị bỏ mặc ở đây.
Nàng ở đây cả ngày cũng không sao, Nhàn Nguyệt vắng mặt cùng với nàng ở Thược Dược yến nên những lời đồn đoán về việc bị bệnh cũng có thể ít đi một chút.
Đối với Vân phu nhân, nói ra Nhàn Nguyệt nhất định sẽ tức giận nhưng Vân phu nhân và Hạ Nam Trinh đều không phải người có danh tiếng tốt. Nếu Nhàn Nguyệt suốt ngày ở chỗ Vân phu nhân thì truyền ra ngoài cũng không hay, có nàng ở đây ít nhiều cũng tốt hơn.
Đối với Nhàn Nguyệt, Khanh Vân đã làm tròn trách nhiệm của một người trưởng tỷ.
Nhưng nếu việc Nhàn Nguyệt làm còn hơn trách nhiệm tỷ muội với mình thì sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play