Nhàn Nguyệt mang vẻ đẹp yếu ớt vì bệnh, khoác lên mình bộ y phục màu đỏ tươi rực rỡ, tựa như sắc son thấm vào sương tuyết, vừa đáng thương vừa đáng yêu không tả xiết.
Mái tóc vấn thấp, bên tóc mai cài một đóa hồng mai. Nàng cố tình không cài chặt, khiến cánh hoa mai run rẩy lay động, tôn lên đôi môi như cánh hoa, ánh mắt như làn nước thu, thực sự là tràn đầy phong thái quyến rũ.
Vẻ đẹp phong lưu, yêu kiều thường dễ mang đến cảm giác nhẹ dạ, nhưng Nhàn Nguyệt lại cài bên tóc mai một chiếc trâm phượng điểm thúy. Miệng phượng ngậm một viên minh châu, chính là viên đông châu lớn nhất trong tay Lâu nhị phu nhân năm nay, to cỡ ngón tay cái. Không biết nàng đã làm cách nào mà ngay trong đêm lại có thể tìm người gắn viên ngọc ấy lên trâm. 
Ánh sáng từ viên minh châu tỏa ra vô cùng trầm ổn và kín đáo, gần như mang theo sự trang nghiêm, lập tức khiến khí chất của nàng trở nên vững vàng, toàn thân toát lên vẻ quý phái khó sánh.
Với cách phối hợp như vậy, nàng giống như một thanh kiếm sắc bén, trong khi chiếc trâm phượng lại tựa chiếc khiên vững chắc. Thanh kiếm sắc luôn nổi bật hơn, lập tức khiến Khanh Vân trở nên mờ nhạt.
Một nữ quyến giỏi nịnh nọt ngay lập tức kêu lên khen ngợi, cười nói: "Sớm đã nghe nói nữ nhi nhị phòng đẹp, ta vẫn không tin. Hóa ra đúng là một mỹ nhân tựa tiên nữ thế này. Mau lại đây cho thẩm nương nhìn nào. Là Khanh Vân phải không? Thẩm nương đã nghe người ta nhắc đến…"
"Con là Nhàn Nguyệt." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play