Buổi sáng ngày Thược Dược yến như thường lệ, cả phủ lại náo loạn như gà bay chó sủa.
Cả đời này Lâu nhị phu nhân chưa bao giờ dốc sức như vậy, hận không thể dùng hết mấy chục năm tích góp. Tiệm lụa và tiệm trang sức đều đóng cửa, dốc toàn lực để làm cũng không đủ, lại còn phải đi vay mượn đồng liêu. Các phu nhân ở kinh thành lần này cũng không ai chịu nhường ai, ai nấy đều mạnh tay chi tiền. Lâu nhị phu nhân vốn đã ngắm sẵn một chiếc bạch giác quan trấn tiệm của tiệm nhà họ Trương, thế mà không ngờ lại bị nhà Hoàng Ngọc Cầm thẳng tay mua mất. Không phải thuê mượn, mà là mua đứt.
Nghe nói không chỉ để diện trong Thược Dược yến mà còn để sau này khi xuất giá làm của hồi môn.
Hiện giờ, ngà voi ngày một đắt đỏ, giữ lại chỉ có tăng giá theo từng năm, còn đáng giá hơn cả việc tặng kèm một trang viên.
Người đã định thân thì như thế, huống chi những người chưa có hôn ước. Bà ngoại của Tuân Văn Ỷ, Văn quận chúa lần này cũng không nén nổi nữa. Nghe nói Hoa Tín yến đã gần kết thúc, ai nấy đều có chốn về, duy chỉ có Tuân Văn Ỷ vẫn lẻ loi một mình. Sao có thể để vậy được. Bà vừa trách móc Vương ma ma theo hầu Tuân Văn Ỷ là không tận tâm, vừa mắng thẳng vào mặt cha của nàng Tuân Thị lang chỉ lo tiền đồ cho hai đứa con thứ mà không ngó ngàng đến con gái ruột thịt.
Đầu tiên mượn cớ mừng thọ, vừa nhắc nhở, vừa gây sức ép lên Tuân Thị lang. Thậm chí, bà còn cố ý giữ riêng Tuân Thị lang phu nhân lại mà nói chuyện một hồi. Ngay trước mặt bao nhiêu phu nhân quý tộc, bà nói đến mức mắt bà ấy đỏ hoe cả lên.
Tuân Thị lang phu nhân họ Dương, xuất thân cũng không hề thấp, tuy là nhánh phụ của dòng dõi hiển hách nhưng cũng có danh có phận. Nếu gả cho một viên quan nhỏ làm chính thất thì cũng chẳng có gì khó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT