So với sự nhàn nhã bên chỗ Lăng Sương thì bên chỗ Cẩm Tú lại bận rộn hơn nhiều.
Nàng vội vàng chạy về phía Lâu lão thái quân. Thực ra, giờ đây Lăng Sương chính là trung tâm của phủ, nàng vừa tỉnh lại, tiểu nha hoàn đã sớm chạy tới bẩm báo cho Lâu lão thái quân. Khi Cẩm Tú bước vào thì thấy Lâu lão thái quân đang được nha hoàn hầu hạ thay y phục, nàng lập tức vội vàng tiến lên tiếp tay.
Các nha hoàn trong phòng Lâu lão thái quân đều là người lanh lợi. Thấy Cẩm Tú trở về, biết nàng nhất định có chuyện quan trọng cần báo nên lập tức lặng lẽ lui ra ngoài, để lại hai người chủ tớ đứng trước gương.
"Lăng Sương tỉnh rồi à? Tình trạng thế nào? Đã uống thuốc chưa?" Lâu lão thái quân đứng trước gương, tự chỉnh lại cổ áo.
"Theo nô tỳ thấy thì tinh thần của Tam tiểu thư không tệ, rốt cuộc cũng có nền tảng sức khỏe tốt. Có Nhị tiểu thư ở bên cạnh, chắc chắn sẽ khuyên uống thuốc." Cẩm Tú trả lời một cách điềm đạm: "Dù sao Nhị tiểu thư cũng biết đơn thuốc này đã tốn biết bao nhiêu tâm tư của lão tổ tông."
"Nàng biết thì tốt rồi." Lâu lão thái quân cau mày nói: "Nữ nhi kỵ nhất là bị nhiễm lạnh, nếu để lại căn bệnh gì, sau này sinh con cũng khó khăn.
Nha đầu Lăng Sương này cũng thật là bướng bỉnh, tính cách kỳ lạ. Nếu mở miệng sớm một câu, dù chỉ là cầu xin vài câu thì cũng sẽ không đến mức này. Đơn thuốc chỉ là chuyện nhỏ, nếu hủy hoại thân thể thì biết làm sao đây?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play