Cũng may là bình thường Hạ Vân Chương và Văn Quận chúa cũng tách ra ở riêng, tuy hắn và Quận chúa là bà cháu trên danh nghĩa nhưng quan hệ giữa họ còn xa cách hơn cả mối quan hệ kế mẫu tử Hạ Nam Trinh, Đại Hạ gia là một phủ riêng biệt, còn bọn họ sống ở hai phần khác nhau, chỉ cùng một bức tường phía sau, thật ra gọi là Tiểu Hạ cũng hơi đề cao Hạ Nam Trinh kia cho đến đời Hạ Lệnh Thư, hai nhà vẫn ngang hàng nhau, trước đây trong kinh thành vẫn gọi là "phủ Hạ hầu gia" và "phủ Hạ Lệnh Thư".
Đây cũng là lần đầu tiên Nhàn Nguyệt vào Hạ phủ này, nhìn xuống, của cải và nhà của Hạ Nam Trinh đúng là sàn sàn như nhau, cũng là phong thái của phủ công hầu, trước cửa đặt đá xuống ngựa trấn giữ kỳ lân, kiến trúc nguy nga tráng lệ, Nhàn Nguyệt đi vào từ cửa bên hông, vừa vào phủ đã thấy kiệu mềm, phủ đệ này thật lớn, xuyên qua ba cánh cửa, mới đến một phòng khách nhỏ, lúc này đã là canh năm, ánh trăng bao phủ đầy đất, bóng cây lay động, không biết là loại cây hoa gì, trông giống như cây hàn tiếu, nở rộ suốt đêm, hương thơm tràn ngập cả sân viện.
“Nơi này vốn là chỗ ở của thúc tổ mẫu, là một viện riêng biệt.”
Hạ Vân Chương mời Nhàn Nguyệt xuống kiệu, nhìn Đào Nhiễm dìu nàng vào phòng khách, sắp xếp xong xuôi.
Cũng không biết là Hạ đại nhân cố ý làm hay là như thế nà nhưng nơi này không có một nha hoàn trẻ tuổi nào, chỉ có hai bà quản gia lớn tuổi, cũng là những người cúi đầu im lặng, quy củ đầy đủ, bọn họ mang nước nóng và hộp trang sức đến, rồi lại bưng cả y phục giày tất đến, Nhàn Nguyệt đi vào trong phòng thay ra, Hạ Vân Chương đã sai người đưa thuốc trị thương tới, nói: "Những thứ này đều là thuốc chữa ngoại thương, còn lọ này là thuốc dùng trong cung, có thể giúp vết sẹo mờ đi."
Hạ đại nhân xuất thân từ thám hoa lang, rất chú trọng lễ nghi, khi Đào Nhiễm cầm thuốc trị thương bôi thuốc cho Nhàn Nguyệt, hắn lập tức đi sau bình phong né tránh, vốn dĩ động tác của Đào Nhiễm rất nhẹ nhàng nhưng tay Nhàn Nguyệt lại run lên, bông gòn trong tay Đào Nhiễm đâm trúng vết thương trên cổ tay nàng, đau đến nàng phải "Tê" một tiếng.
Nhàn Nguyệt nhìn Đào Nhiễm một cái, Đào Nhiễm hiểu ý, liền gọi: "Hạ đại nhân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play