“Chỉ vì ngươi là nam nhân, ngươi có thể cưới ta, ngươi có thể quyết định số phận của ta, ta hận cái quy tắc này, hận cái luật lệ mà ta vĩnh viễn không thể thắng, vì thế ta hận thế giới này, hận sự bất công này, hận tấm lưới vô hình đã trói chặt lấy ta, siết chặt lồng ngực ta. Ta cảm thấy ngột ngạt từng giây từng phút! Ta muốn hét lên, ta muốn xé nát tất cả. Chỉ cần nghĩ đến việc ta còn phải sống như vậy suốt quãng đời còn lại, ta đã hận đến nghiến răng nghiến lợi."
"Đây chính là lý do vì sao ta căm hận thế gian này, ngươi hiểu chưa?" Nàng hỏi Trình Quân.
Mà đương nhiên Trình Quân không hiểu.
Nếu hiểu, hắn đã không đứng đó, miệng há hốc, lúng túng yếu ớt nói: "Nhưng ta rất thích nàng... Ta sẽ đối tốt với nàng..."
Đáng lẽ Lăng Sương nên hỏi ngược lại hắn: "Vì sao ta cần ngươi đối tốt với ta? Vì sao trước khi bàn chuyện hôn nhân, ta không cần ai đối tốt với ta vẫn có thể sống vui vẻ, còn sau khi thành thân, ta lại cần ngươi đối tốt với ta?"
Nhưng hỏi như vậy cũng vô nghĩa, chẳng khác nào vòng vo trong mê cung.
Hắn đứng trước mặt nàng, nhưng lại chẳng hiểu lời nàng nói, tất cả sự phẫn nộ và giãy giụa của nàng không hề lọt vào mắt hắn, hắn nhìn thấy Lâu Lăng Sương, nhưng lại không thể hiểu được Lăng Sương, hắn chỉ thấy một người hắn thích, mà không thấy linh hồn bướng bỉnh kiêu hãnh trong con người nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT