Cơ Trường Uyên mặt mày cau có đi phía trước, còn Chân Hoài Lễ ở phía sau vẫn không ngừng lải nhải đầy tiếc nuối: "Cô nương đó rất xinh đẹp, tiếc là hôm nay không gặp được, đợi lần sau đệ gặp chắc chắn sẽ biết nàng đẹp thế nào, không phải ta nói quá đâu, ngay cả các nương nương trong cung cũng chưa chắc đẹp bằng nàng ấy."
Cơ Trường Uyên nghe vậy, trong lòng không khỏi khinh thường, cảm thấy biểu ca kiến thức hạn hẹp, nếu hắn từng gặp Lâm Ấu Vi, chắc chắn sẽ không nói vậy.
Chàng cực kỳ bực bội, cảm thấy bản thân thật vô vị, đường đường là tam hoàng tử triều Đại Ngụy lại cùng biểu ca lén lút nhìn trộm một thôn nữ, cuối cùng chẳng những không gặp được người ta, mà cả bài tập ngoại tổ phụ giao cho cũng chưa hoàn thành.
Chân Hoài Lễ bước nhanh lên trước, lén liếc nhìn sắc mặt của chàng, thấy biểu đệ có vẻ không vui, bèn vội nói thêm: "Ta nói thật đấy, cô nương đó đẹp như trong sách miêu tả, nào là hoa dung nguyệt mạo, nào là khuynh quốc khuynh thành, đến bây giờ ta vẫn không quên được lần đầu gặp nàng, tiếc là hôm đó ta bị mưa làm ướt như chuột lột, chắc ta chẳng lưu lại ấn tượng tốt trong mắt nàng ấy."
Nói đến đây, như chợt nhớ ra gì đó, hắn ghé sát lại, nhỏ giọng ngượng ngùng bảo: "Biểu đệ, lần sau chúng ta đi tìm nàng, đệ đứng xa chút nhé, đừng làm lu mờ phong thái của biểu ca."
Cơ Trường Uyên khẽ cười giễu, còn có lần sau à?
Một thôn nữ thôi mà, đáng để chàng đi thêm một chuyến?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT