Thuyền dừng lại, Cơ Trường Uyên lập tức chạy đến chỗ vừa nhìn thấy người, tự mình tìm kiếm, nhưng tìm hồi lâu vẫn không thấy bóng dáng quen thuộc ấy.
Thôi Tổ An đứng sau chàng, không dám hé răng, trong lòng nghi ngờ liệu có phải vương gia nhìn nhầm rồi không.
Theo hắn thấy, dù Mai chủ tử có chạy đi đâu thì cũng chẳng thể chạy tới Dương Châu được. Dương Châu là nơi nào chứ? Người đến kẻ đi tấp nập mỗi ngày, Mai chủ tử chỉ có mất trí mới đến đây.
Huống hồ năm ngoái Mai chủ tử còn theo vương gia đến Lương Châu, biết rõ ngoại tổ phụ của vương gia đang ở Dương Châu, nơi này lại có thế lực của vương gia, sao nàng dám đến đây? Nếu đổi lại là người khác, chỉ cần không phải kẻ ngốc thì đều sẽ tìm cách trốn đến những nơi hẻo lánh chưa từng có ai đặt chân tới.
Đương nhiên Cơ Trường Uyên cũng biết chứ, nhưng ngay khoảnh khắc vừa rồi, dù chỉ là một cái nhìn thoáng qua, lại cách khá xa, chỉ thấy được góc nghiêng, nhưng dung mạo của Tố Tố đã khắc sâu trong tâm trí chàng. Tuy người ấy mặc nam trang, song bóng lưng kia, đôi mắt kia... sao chàng có thể nhận nhầm?
Cơ Trường Uyên đứng lặng dưới gốc cây liễu, tay trái nắm chặt đặt trước bụng, sắc mặt lạnh lùng, khẽ mím môi, ánh mắt đảo nhìn xung quanh, cuối cùng dừng lại trên thân cây liễu. Chàng khẽ nheo mắt, phát hiện trên thân cây có vài vết mòn giống như bị dây thừng ma sát để lại. Chàng định đưa tay chạm vào thì Thôi Tổ An đứng phía sau đã bước lên một bước, nhỏ giọng nói: “Vương gia, hôm nay Mạnh Tề Đường cũng đến đây, giờ đang đi về phía này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT