Hôm sau, quả thật Cơ Trường Uyên đã cử một nhóm thân vệ đến bảo vệ nàng, hộ tống nàng đi chùa Từ Ân. 
Mai Tố Tố vẫn như thường lệ, đứng ở cửa nhìn theo chàng, khuôn mặt kiều diễm mang theo nụ cười nhẹ, khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, ánh mắt lưu luyến nhìn bóng lưng nam nhân không nỡ rời, khi thấy chàng ra khỏi viện mới xoay người, đưa tay vịn cánh tay Tuyết Nha ở bên cạnh chuẩn bị vào phòng, vẫn giả vờ e thẹn nói: “Vương gia cuối cùng cũng đến, ta còn tưởng ngài đã quên ta rồi...” 
Cũng vào lúc này, phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói. 
“Tố Tố…”  
Là giọng của Tấn Vương.  
Nàng kinh ngạc quay đầu lại, bèn bắt gặp gương mặt quen thuộc của chàng, tuấn tú lãnh đạm, đôi mắt vốn điềm tĩnh giờ đây lại hơi gợn sóng, nhìn thẳng vào nàng, lắc đầu, nói: “Trên đường cẩn thận chút, nhớ cầu cho gia một lá bùa.”  
Chắc hẳn vì gần đây mệt mỏi quá nên lồng ngực bỗng cảm thấy không thoải mái.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play