Dù sao đi đường thủy sẽ tiết kiệm thời gian hơn, Lương Châu nằm sâu trong đất liền, đi đường biển rồi sau đó đổi sang đường sông, mọi người chia tay nhau ở Dương Châu, có người tiếp tục đi xuống phía nam, có người thì chuyển sang ngồi xe ngựa.
Đi cùng với Tấn Vương còn có mấy vị đại nhân, cần liên hệ lại với thuyền lần nữa, vậy nên họ đã bao một tửu lâu trong thành Dương Châu nghỉ tạm nửa ngày, tiện thể mua sắm thêm vài thứ.
Dương Châu phồn hoa giàu có, vừa bước vào thành Mai Tố Tố đã cảm nhận được điều này, khác với vẻ hoa lệ của kinh thành, sự náo nhiệt nơi đây thuộc về dân chúng, tửu lâu cửa hàng san sát nối tiếp nhau, tiếng rao bán không ngớt bên vệ đường, người qua kẻ lại cực kỳ đông đúc, Mai Tố Tố còn thấy vài người ngoại quốc, có người tóc vàng mắt xanh mặc trang phục của nước Ngụy, cũng có người Ba Tư khoác áo choàng lộng lẫy…
Vào tửu lâu, trên tường đâu đâu cũng thấy bút tích của văn nhân, mấy người quan chủ khảo đã tản ra, Mai Tố Tố theo sau Tấn Vương, được Hoa Nùng dìu đi, trên đầu vẫn còn đội màn che, lúc bước lên cầu thang nhìn thấy chữ viết treo trên tường, nàng không kìm được mà vén lớp lụa mỏng trước mặt lên xem.
Mấy ngày nay Mai Tố Tố vẫn luôn luyện chữ, khó tránh khỏi cảm thấy hứng thú.
Tiểu nhị đã sớm biết mấy vị đại nhân nọ là ai, không dám lơ là, thấy Mai Tố Tố có vẻ hứng thú với chữ trên tường, vội vàng giải thích: "Đây đều là bút tích của các cử nhân năm xưa để lại, đó là của Trần đại nhân, ba năm trước đỗ tiến sĩ, hiện đang làm huyện lệnh ở Ích Châu, viết chữ rất đẹp."
Mai Tố Tố gật đầu, nhìn lâu hơn đôi chút: "Đúng là rất đẹp, nhưng hình như thiếu thiếu gì đó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT