Buổi chiều khi Tấn Vương trở về, Thôi Bảo Thịnh lập tức chạy đến bẩm báo chuyện này.
Cậu ta biết nên báo chuyện này cho nghĩa phụ trước, tuy còn nhỏ tuổi nhưng cậu ta cũng lăn lộn trong cung mấy năm, biết mình phải cư xử như thế nào. Dù nịnh bợ vương gia là chuyện tốt, nhưng cậu ta không thể bỏ qua nghĩa phụ được.
Cậu ta nói xong bèn ngoan ngoãn cúi đầu, yên tĩnh chờ nghĩa phụ phân phó.
Thôi Tổ An nghe xong thì im lặng hồi lâu. Nếu là chuyện khác thì hắn còn trực tiếp làm chủ được, nhưng yêu cầu của Mai chủ tử thật sự nằm ngoài dự đoán của hắn, dù hắn có thể làm chủ nhưng cũng phải bẩm báo trước với vương gia.
Mắt hắn liếc nhìn đứa con nuôi đang đứng trước mặt, sau đó nói một câu đầy ẩn ý: "Tiểu tử ngươi đấy, cũng thật có phúc."
Nói xong, hắn xoay người bước vào thư phòng.
Thôi Bảo Thịnh nghe thế thì sự hồi hộp trong lòng cũng dần dịu lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play