Giọng Đoạn Kính Tùng run rẩy, há miệng mấp máy, muốn nói gì đó nhưng vì cổ họng khàn đặc, nghẹn lại, không thốt nên lời.
Chân mềm nhũn, Đoạn Kính Tùng định quỳ xuống nhưng ánh mắt của Triệu Thiên Kích trầm xuống, ông ấy liền ngồi phịch xuống ghế thái sư.
Nhưng ngay khi ngồi xuống, trong mắt ông ấy lóe lên một tia vui mừng và khó tin: “Ngươi… Ngươi… Không, không… Lão…”
Giọng nói của Đoạn Kính Tùng thay đổi liên tục, cuối cùng như nhận ra mình đang ngồi trước mặt thiên tử, vội vàng đứng dậy, đứng thẳng: “Bệ hạ!”
Lũ gia nhân vốn đã run rẩy lùi lại vì dáng vẻ của Triệu Thiên Kích, vậy mà còn có chuyện này nữa, lão gia luôn ngạo mạn của bọn họ lại gọi một góa phụ đen là “Bệ hạ” ư?
Lão gia không phải ngốc rồi đó chứ?
Người này tuy giọng nói hơi khàn nhưng rõ ràng là đang mặc trang phục nữ tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT