Lục Mạc Ninh nhìn vào con ngươi sáng trong của đối phương, quả đúng như y đã dự đoán, người đó vẫn đang đợi mình, y ngồi xuống tấm thảm lông mềm bên cạnh bàn trà thấp, lúc này đã là đầu tháng năm, tiết trời cũng bắt đầu nóng lên rồi, nhưng dường như đối phương rất sợ lạnh, trên người vẫn còn đắp một tấm chăn mỏng.
Bùi Triều đã buộc hết búi tóc lên, cố định bằng mũ ngọc, nhưng dù thế, với dáng người cực kỳ mảnh mai cùng khuôn mặt nhợt nhạt, thanh tú đó, vẫn mang lại cho người ta cảm giác khó phân biệt được cậu ta là nam hay nữ.
Hồng Quảng Bình nhìn Bùi Triều với cái khí chất hoàn toàn đối lập, trong đầu thoáng hiện lên hình ảnh thiếu phu nhân đã từng gặp qua một hai lần, hắn ta ngạc nhiên đến mức không nói nên lời: Nếu không phải được tận mắt chứng kiến, thì đến giờ hắn ta cũng chẳng muốn tin, phu nhân của Xương Bổ Đầu thực sự lại là một nam tử.
Nhưng cuối cùng Hồng Quảng Bình cũng chẳng nói gì, biết Lục Mạc Ninh có chuyện cần nói với Bùi Triều, nên đã tự mình đi ra ngoài đứng dưới xà nhà canh giữ.
Trong chốc lát, cả đại sảnh chỉ còn lại hai người Lục Mạc Ninh và Bùi Triều.
Bùi Triều nhấc tay lên, cầm ấm trà rót cho Lục Mạc Ninh một chén trà xanh: “Lục đại nhân đến nhanh hơn ta nghĩ.”
Ánh mắt Lục Mạc Ninh rơi trên cổ tay mảnh khảnh, trắng bệch của Bùi Triều, cổ họng phát ra âm thanh có chút khàn: “Xin lỗi, bản quan đến muộn rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT